(tui để nguyên hán việt vì chưa nghĩ ra được nên để ntn cho nó Việt:)))
Đầu tiên là mua đồ trong danh sách đã, và như thương lệ, Trình Dật Hạo tung hoành mặc cả còn Bách Dĩ Phàm là nhận đồ rồi đi.
Mua hết được danh sách, hai người xách theo đống đồ đến khu hàng mỹ nghệ.
Trình Dật Hạo phát sầu: "Phàm Phàm này, có mấy người dặn tôi là mua gì cũng được, ông bảo tôi nên mua gì bây giờ?"
Bách Dĩ Phàm hừ một tiếng: "Đi hỏi lão đại nhà ông đi a!"
Trình Dật Hạo: "Đồ nhỏ nhen!"
Bách Dĩ Phàm cầm lấy danh sách: "Tôi chỉ phụ trách xem thôi nha."
Bách Dĩ Phàm đối chiếu danh sách, nghĩ đến bình thường họ như nào rồi mới nghĩ nên mua gì.
Vì thế, bây giờ là Bách Dĩ Phàm đi vào cửa hàng, chỉ chỉ, Trình Dật Hạo xông ra mặc cả.
Do đạt được sự nhất trí trong hoạt động, động tác kết hợp nhuần nhuyễn nên hai người nhanh chóng mua xong đồ, thậm chí còn thời gian để gói quà.
Hai người đi tiếp vào trong, lúc đi qua cửa hàng thú bông, đột nhiên Bách Dĩ Phàm rẽ vào.
Trình Dật Hạo:...!"Phàm Phàm, ông làm gì..."
Chưa nói hết câu đã thấy Bách Dĩ Phàm ngồi xổm xuống cười ha ha ha: "Ông chủ ông chủ, cái này bao nhiêu vậy! Cháu mua!"
Trình Dật Hạo đến gần thì thấy Bách Dĩ Phàm đang chọt một con cua nhồi bông.
Con cua này chỉ khoảng 15cm, có màu hồng pha xanh, hai cái càng đang giơ lên, mắt tròn xoe, trên mai còn có cái miệng đang cười, má thì có mấy gạch màu hồng ///
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-chi-kha-di-phi-pham/101600/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.