Sau một hồi Phó Ngôn Khanh bỗng nhiên ngẩng người lên, hoảng loạn nói: "Ta hồ đồ rồi, ta hồ đồ rồi." Nói xong đưa tay đem Triệu Tử Nghiễn cẩn thận từng li từng tí ôm lên thả vào trên giường.
Vừa rồi ôm theo nàng quỳ lâu như vậy, chính mình chân đều tê dại, Triệu Tử Nghiễn hẳn là càng khó chịu hơn. Phó Ngôn Khanh theo thói quen vươn tay đến, cẩn thận từ trên xoa bóp xuống dưới, thay nàng thư giãn gân cốt. Đem ống quần của nàng kéo lên, Phó Ngôn Khanh nhíu chặt lông mày, phát hiện hai đầu gối tuyết trắng nhanh hồng thành một mảnh.
Triệu Tử Nghiễn nằm ở trên giường nhìn Phó Ngôn Khanh bước nhanh đi ra ngoài, sau đó cầm một bình thuốc nhỏ vào phòng, hẳn là vừa chạy đến chỗ Nhạc Thắng Lân. Thấy Phó Ngôn Khanh một mực sốt sắng, Triệu Tử Nghiễn cười nhẹ nói: "Nàng chậm một chút, ta không sao, không đau đến mức như thế." Kỳ thật cũng không có nhiều cảm giác, cơ bản không phát hiện được đau nhức, nhưng nàng dĩ nhiên không dám nói ra, bằng không Phó Ngôn Khanh càng thêm khó chịu.
Phó Ngôn Khanh nhíu nhíu mày: "Đều nhanh tím bầm." Trong tay đem thuốc mỡ đổ ra, nhẹ nhàng phủ ở trên đầu gối của nàng, hết sức chuyên chú thay nàng xoa bóp. Triệu Tử Nghiễn nhìn Phó Ngôn Khanh nghiêm túc như vậy, chỉ cảm thấy trong lòng ngứa một chút.
Phó Ngôn Khanh cúi đầu thoa thuốc, mấy sợi tóc dài ở bên tai nàng không an phận buông xuống, theo ngón tay nàng đong đưa, tới tới lui lui . Rõ ràng không có nhiều cảm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-chi-khanh-tam-pho-nghien/2441030/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.