Tiến vào tẩm điện, Triệu Tử Nghiễn cả người càng phát ra ủ rũ, ngây ngốc ngồi ở trên xe lăn, Phó Ngôn Khanh tại trước mặt nàng ngồi xổm xuống, nhẹ nhàng vuốt ve sườn mặt của nàng, ôn nhu nói: "Khổ sở đến như vậy, liền lời nói cũng không muốn nói với ta sao?"
Triệu Tử Nghiễn lông mi run rẩy, nàng nhìn Phó Ngôn Khanh trong chốc lát, thân thể liền nghiêng tới muốn nàng ấy ôm. Phó Ngôn Khanh lập tức ôm nàng vào lòng, nhẹ nhàng vuốt lưng cho nàng, trong mắt đau lòng đều không cách nào nhịn xuống được. Triệu gia huynh đệ tương tàn, triệt để trở mặt nhau, Cảnh đế lại đang nằm thoi thóp, giờ đây tất cả trách nhiệm đều đổ lên vai Triệu Tử Nghiễn.
"Ngoan, đã muộn, nàng trước tiên nghỉ ngơi một chút, không nên suy nghĩ quá nhiều, được không?" Phó Ngôn Khanh ôn nhu dỗ dành nàng, trong lòng âm thầm hối hận vì đã để cho nàng rơi vào những gút mắc này.
Triệu Tử Nghiễn lắc đầu, ở trong ngực nàng cọ cọ lấy, đáng thương nói: "Không muốn, ta nghỉ ngơi, nàng liền phải một người đi bận rộn." Hiện tại các nàng tuy rằng thắng được một nước cờ, thế nhưng tình huống phía sau càng thêm nghiêm trọng, bên ngoài còn không biết đã loạn thành cái dạng gì, Tiêu quý phi không tìm được, liền là một mối họa lớn.
Phó Ngôn Khanh bị nàng cọ đến có chút ngứa, đưa tay vuốt vuốt lỗ tai của nàng: "Lo lắng ta?"
Triệu Tử Nghiễn ngước mắt nhìn xem nàng, trừng mắt nhìn: "Nàng là thê tử của ta, ta dĩ nhiên lo lắng cho nàng, nếu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-chi-khanh-tam-pho-nghien/2441038/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.