Lạc Tu đáy lòng có chút chấn động, nhưng là Dương Giác lại cảm thấy không sao cả.
Sau khi cùng Lạc Tu nói hai ba câu, Dương Giác liền ra phòng bếp.
Lạc Tu cũng rời khỏi thư phòng, sau khi dạo qua tiếp một vòng liền trực tiếp lên lầu.
Quả nhiên giống như anh tưởng tượng giống nhà, lầu hai trừ phòng trống còn có một thư phòng và một phòng ngủ, hẳn là phòng bên cạnh thư phòng.
Lạc Tu không có vào phòng ngủ của Dương Giác, chỉ là đứng ngoài mở cửa nhìn một chút thôi, sau đó anh lại đổi sang xem thư phòng.
Mà đúng lúc này, âm thanh tin nhắn điện thoại vang lên, sau khi đầu ngón tay thon dài của Lạc Tu lướt lên màn hình liền nheo mắt lại.
Lúc nghỉ ngơi ở nhà chính, anh có cho tìm một người, danh hiệu người này là lão Lang, rất am hiểu về máy tính và công nghệ cao.
Đời trước vào lúc bản thân đần độn đem công ty giao cho Bạch Trạch Diên? Vào lúc mơ mơ màng màng liền biết người này. Thật ra anh cũng không biết lúc đấy đối phương đã xảy ra chuyện gì mà phải mượn rượu giải sầu, sau đó hai người liền làm bạn rượu của nhau.
Có một lần bọn họ ở bên ngoài còn gặp người đuổi giết, lão Lang này cũng là người có bản lĩnh, thân thủ rất lưu loát, hai người phối hợp với nhau đem những người đó đành lùi, đã thế còn hố bọn chúng một phen.
Cũng vào đêm hôm đó, Lạc Tu liền biết bí mật của đối phương.
Đời này trọng sinh, anh không có thời gian cùng cơ hội
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-chi-lac-thieu/2480841/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.