Editor: trucxinh0505
Một phen lời nói Lưu thị ở cửa hầu phủ truyền ra, những người trong kinh lại một lần nữa đánh lên tính toán, Lê Trung Khanh ôn tồn lễ độ, được Hoàng Thượng coi trọng, chuyện vào nội các là sớm muộn, Lưu thị không biết mấy chữ to sao xứng đôi cùng Lê Trung Khanh, cho nên, tâm tư vừa chuyển, không ít người đem chủ ý đánh tới trên người Lê Trung Khanh.
Lê Trung Khanh chính nhân quân tử, nhẹ nhàng phong độ, người lớn tuổi hiện càng vài phần thành thục, rất nhiều thiệp bái phỏng Bắc Duyên Hầu phủ chuyển đi Lê phủ, thêm nữa, Lê phủ còn có hai vị thiếu gia thích hôn, thiếp mời đưa tới ngày càng nhiều.
Lưu thị thấy thiệp, trong lòng vừa cao hứng vừa sinh khí. “Lão gia đâu?” Lưu thị ở trong kinh ít đi lại, khó phân rõ ràng ai hướng về phía Lê Trung Khanh, ai hướng về phía Lê Thành Lê Uy, muốn thương lượng cùng ông một phen.
Bà tử quay đầu, nhìn phương hướng sân Lê Thành nói, “Lão gia nói có việc kêu nhị thiếu gia làm, sợ là ở trong viện nhị thiếu gia.” Hai ngày ngày người tới cửa bái phỏng nhiều, Lưu thị bận trước bận sau nói vậy lão gia quên nói cùng bà.
Lưu thị rũ mắt, nghĩ tới, Lê Trung Khanh kêu Lê Thành đi thư phòng sao chép một phần sách, chờ thời điểm Duy Nhất trăng tròn làm lễ vật đưa đi, nghĩ đến cháu ngoại, Lưu thị nhoẻn miệng cười, “Ngươi trước đi xuống đi, kêu phòng bếp làm chút điểm tâm đưa qua cho lão gia.”
“Vâng.” Bà tử xoay người rời đi, Lưu thị trở lại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-chi-nguyen-phoi-vo-ca/481112/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.