Tả Thiệu Khanh thời gian gần đây không hề thoải mái, mỗi ngày người gửi bái thiếp một đống, tuy trước kia cũng nhiều, nhưng trước đây mọi người đều là có ý định nịnh bợ, nịnh bợ thiện ý, mà bây giờ, cho dù bọn họ như trước nói lời dễ nghe, nhưng đáy mắt dấu diếm phẫn nộ và khó hiểu không cách nào không để ý.
“Ông chủ, ngài lần này gây ra chuyện ồn ào nhưng là đắc tội toàn bộ thương nhânbiển.” Kha Hữu Lương rút thuốc lá ra khỏi miệng, vẻ mặt tiếc hận nói.
Vì để không gây phiền toái cho Tào bang, Tả Thiệu Khanh và Lục Tranh đã chuyển vào nhà mới, viện tử tam tiến từ bên ngoài nhìn vào không có gì đặc sắc, nhưng bên trong lại giống như thùng sắt, ba bước một trạm gác, ngay cả con ruồi cũng đừng nghĩ bay vào được.
“Quan nói quan, thương nói thương, lúc ta gửi phần tấu chương này sớm dự đoán được, Đại Ương muốn dân giàu nước mạnh, không thể tồn tại lỗ thủng như vậy.Huống chi, đây là chuyện sớm muộn, ta không đưa ra người khác cũng sẽ đưa ra.”
Kha Hữu Lương rầu rĩ nghĩ: Người khác là người khác, ít nhất mọi người sẽ khôngnhắm mũi dùi về phía Tả Thiệu Khanh.
Phần lớn thương nhân Hạc Thành cũng biết người đứng sau hiệu buôn Đại Sinh là Tả tri phủ, bởi vì chuyện này, hắn ta đi ra ngoài đều đề phòng bị người ném trứng thối.
Ai, chẳng qua nghe nói hoàng thượng mới đây lại hạ thánh chỉ khen ngợi Tri phủ Hạc Thành, và tiếp nhận đề nghị của Tả tri phủ, hạn chế buôn bán nhập khẩu muối,các loại hoàng kim bạch ngân, mỗi một đội thuyền đến cảng đều phải nghiêm khắc kiểm tra mới có thể lên bờ.
“Ngươi nhanh chóng sắp xếp, đến Xương Bình cùng Nhị thúc tụ hợp, gia thế nhưngtạo ra cơ hội tốt cho các ngươi, nếu còn không đoạt được danh hiệu hoàng thương,thì uổng phí tâm tư của gia.”
“Ngài là nói…” Đôi mắt nhỏ của Kha Hữu Lương bắn ra hào quang óng ánh, hai tay run rẩy đợi câu sau của Tả Thiệu Khanh.
“Ta ở trong sổ con đề nghị, ba quận vùng duyên hải mỗi người chọn ra một hiệu buôn phụ trách các hạng mục, chuyên môn phụ trách muối, sắt, hoàng kim bạchngân, suy xét đến Hạc Thành là tổng bộ thủy sư, phụ trách chính là kinh doanh quặng sắt, nhưng hiệu buôn Đại Sinh là tuyệt đối không được quyền kinh doanh,cho nên ta đề nghị với Nhị thúc, các ngươi tốt nhất là chọn quận Xương Bình chuyên kinh doanh muối.”
Đầu óc Kha Hữu Lương nhanh chóng chuyển động, rất nhanh liền hiểu rõ ý của Tả Thiệu Khanh, Tả Thiệu Khanh là Tri phủ Hạc Thành, nếu hiệu buôn Đại Sinh tiếpnhận cuộc làm ăn này, người ngoài chỉ biết là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-chi-nhat-pham-phu-nhan/1958364/chuong-219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.