Tống Thanh Thư cười xấu xa giải huyệt cho Ân Ly, nhìn gương mặt xấu xí kia cũng không thấy chướng mắt lắm, ngược lại âm dương quái khí nói:
“Nha đầu xấu xí, ngươi không phải thông minh lắm sao? Thế nào mà cứ bị người ta bắt vậy! Lần trước là Nga Mi, lần này là Cái Bang, lần sau không phải sẽ vào tay Võ Đang chúng ta đấy chứ. Trở về ta phải nói cho các sư thúc, sư huynh, đụng tới ngươi liền đi vòng mà tránh mới được.”
“Ai mượn ngươi cứu, ngụy quân tử, trước mặt lão ni cô Diệt Tuyệt thì vờ vịt, giờ sao không giả bộ nữa đi? Ngươi bắt ta làm gì?”
Ân Ly thở phì phì cởi bỏ áo choàng ném sang một bên, nghe Tống Thanh Thư nói vậy lại càng tức tối, không khỏi hung hăng đẩy Tống Thanh Thư đang đứng trước, tháo khăn che mặt xuống, trừng mắt nhìn hắn nói.
Tống Thanh Thư bị đẩy lui lại mấy bước, nghe Ân Ly giận dữ nói, làm bộ xoa xoa ngực giống như đau đớn lắm:
“Ê, ngươi nói không phân phải trải gì cả, ta có lòng tốt cứu ngươi ra, lại vì trút giận cho ngươi mà đánh mấy người kia một chút, ngươi chẳng những không cảm tạ, lại còn vu cho là ta bắt ngươi, là ta điểm huyệt ngươi hay trói ngươi khóa ngươi? Sao lại không phân rõ phải trái như vậy?”
“Ngươi là đại hiệp danh môn chính phái mà lại đi cứu yêu nữ tà ma ngoại đạo như ta? Buồn cười quá đó. Ngươi không nói ta còn quên, ngươi là thiếu chưởng môn Võ Đang thế mà đi đánh lén lũ hỗn đản Cái
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-chu-chi-nhuoc/2108753/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.