Sau khi yến hội kết thúc, Lăng Cảnh Lan cùng Âu Dương Triệt liền mang theo đoàn nghi lễ quân đội Tây Quyết và Lăng Quốc rời khỏi Cẩm Quốc. Đế đô Cẩm Quốc nhất thời khôi phục lại không khí yên tĩnh.
Chỉ là, phủ Đại tướng quân cũng không được yên tĩnh như thế.
Mùa đông đã bắt đầu, khí trời đặc biệt rét lạnh. Gió bắc rít gào quét sạch tất cả mọi thứ trên trời dưới đất, phát ra những tiếng nức nở ô ô tựa như có người đang tỉ tê khóc. Chẳng qua khí trời nơi này một bộ dạng xơ xác tiêu điều nhưng ánh mặt trời vẫn đặc biệt tốt.
Vào mùa đông ánh dương không thể so với mùa hạ mãnh liệt rực rỡ khắp nơi, thế nhưng chiếu lên người vẫn có thể cảm nhận được sự ấm áp. Lạc Khuynh Hoàng nhàn hạ dựa vào tháp thượng dưới tàng cây, trên người khoác một kiện áo lông hồ ly trắng như tuyết, híp nửa mắt bộ dáng thoải mái.
“Tiểu thư!” Hương Lăng lỗ mãng thất thanh xông xáo bên tai Lạc Khuynh Hoàng.
Lạc Khuynh Hoàng chậm rãi giương mắt lên, mang theo một chút thâm sâu, ngoéo…khóe môi một cái, có chút trách cứ:” Cuối cùng ngươi học quy củ ra sao, sao vẫn còn lỗ mãng như thế!”
Hương Lăng thè lưỡi, như cũ hấp tấp nói:” Việc lớn không tốt! Tỷ phu tiểu thư đã chết!”
Lạc Khuynh Hoàng như thường, bình tĩnh nghe Hương Lăng hồi báo. Kể từ lúc nàng giải quyết Tử Nguyệt, bên cạnh cũng không muốn có kẻ khác hầu hạ. Nàng không cần nhiều người hầu hạ, chỉ cần một người có thể tin tưởng là tốt rồi.
Nếu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-dich-nu-cuong-hau/241977/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.