Chùa Trấn Quốc là bảo tự của hoàng gia Tiêu thị do chính thái tổ hoàng đế cho xây dựng nên.
Nghe kể thời loạn chiến, lúc đó thái tổ chỉ là tướng sĩ của một châu. Cơ duyên xảo hợp gặp được một cao tăng đắc đạo chỉ điểm, cứ thế một đường công thành khắp tứ phương, thế như chẻ tre, chỉ mười năm đã thống nhất lục châu, lập nên Bắc Bình quốc.
Chùa Trấn Quốc chính là món quà tạ ơn dành cho vị cao tăng này.
Ngoại trừ Khâm Thiên Giám, những chuyện quan trọng khó mà quyết định được thì hoàng gia Tiêu thị đều đi thắp hương cầu phúc ở nơi này để nhờ ơn trên soi sáng.
Sau khi dâng tấu, đại ý là để cho Tô Y Điềm cùng Văn Thục Nhàn đến chùa Trấn Quốc sinh hoạt và chép kinh phật trong bảy ngày.
Khoảng thời gian này Khâm Thiên Giám sẽ cùng trụ trì chùa Trấn Quốc bấm quẻ.
Trước đó, vụ án căn bệnh tim kỳ lạ đã không tìm được lời giải đáp, Uông đại giám trưng cầu ý kiến của mọi người, sau đó theo lời chỉ dẫn tìm đến một nhóm đạo sĩ giang hồ, nói là muốn thanh tẩy hậu cung.
Con người ai cũng vậy, nếu đã không thể giải thích bằng phương án lý luận bình thường sẽ có khuynh hướng quy kết cho ma quỷ tâm linh.
Mà đã bói thì phải ra ma, như quét nhà ra rác vậy.
Nhóm đạo sĩ ẩn ý trong hậu cung ẩn nấp một thế lực tà ác đang muốn chiếm lấy quyền lực thống trị tuyệt đối.
Trước khi Tô Y Điềm trở về, nơi này coi như sóng yên biển lặng, dù
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-lan-nay-nhat-dinh-khong-yeu-nguoi/1531006/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.