Vì không muốn chạm mặt một nhà Mã Khả ở Diễn Châu, Tô Y Điềm đã quyết định thay đổi lộ trình.
Nàng cũng không đi quá xa, ngồi thuyền chừng bảy ngày thì cũng xuống bến, lựa chọn Biện Thành làm nơi dừng chân đầu tiên.
Chủ yếu thời điểm này cũng sắp tết nguyên đán, nàng muốn tìm ngôi nhà tạm để nghỉ ngơi.
Dù gì ông bà cũng có câu, tết là dịp đoàn viên, ai lại muốn đi xa trong những ngày này bao giờ.
Biện Thành là một thành trì nhỏ không quá giàu có trù phú, bởi vậy nên dân cư cũng thưa thớt hơn những nơi khác.
Vì chưa biết có ở lại đây lâu dài hay không, Tô Y Điềm chỉ thuê một gian nhà nhỏ, mỗi ngày vòng quanh tìm hiểu cuộc sống phố phường.
Ngày thứ tư sau khi đến Biện Thành, Tô Y Điềm chợt chút ý đến một tiểu đội giáp trụ nai nịt gọn gàng đang phóng ngựa đi vào cổng thành.
Tò mò, Tô Y Điềm đi đến bàn của mấy vị phụ lão đang ngồi thưởng trà trong tửu lâu muốn hóng hớt tin tức.
Thì ra tiểu đội kia là của Mạnh tướng quân, người vừa lập được công lớn tại trận chiến với man di, đang trên đường về kinh thành để nhận thưởng.
Tô Y Điềm không quá để ý, vừa cắn hạt dưa, vừa nghe chuyện, lâu lâu lại xen vào hỏi vài câu vô thưởng vô phạt.
Lúc trở về nhà thì trời cũng đã sụp tối.
Mấy ngày nay đi nghe ngóng tình hình xung quanh cũng chưa kịp dọn dẹp gian phòng ngăn nắp. Tô Y Điềm tính tranh thủ tối nay soạn một ít đồ trong rương
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-lan-nay-nhat-dinh-khong-yeu-nguoi/1531234/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.