Editor: Hye JinChu Tiểu Lan còn nhỏ, không biết diễn để che dấu chính mình, không tự giác mà lộ ra vẻ mặt khiếp sợ: "Không, không đi chỗ nào cả.
"Nhìn thấy ánh mắt né tránh không dám nhìn thẳng mặt bà, nhịn không được mà chửi một câu: "Hồ đồ!"Nhà gái một mình chạy đến nhà chồng la làng kêu muốn từ hôn, truyền ra ngoài thanh danh hỏng rồi, về sau ai dám cưới nó nữa.
Một cái trì hoãn là cả đời của nó! Hồ đồ, hồ đồ, Lưu Thải Vân bà khôn khéo cả đời sao sinh ra một đứa con gái ngu xuẩn đến mức này.
Lưu Thải Vân lo lắng, lòng như lửa đốt, nào nguyện ý để con gái thanh danh bị hủy, bị làng trên xóm dưới chê cười, tròng mắt xoay chuyển, thấy được Đàm Tú Phương đứng bên cạnh, trong đầu bà nảy ra một ý tưởng.
"Tú Phương, mẹ không bạc đãi con ! "Ngay khi bà ta vừa mở miệng, Đàm Tú Phương đã biết ý đồ của Lưu Thải Vân muốn đem sự việc từ hôn hôm nay đổ lên đầu cô, để giảm bớt thương tổn cho thanh danh Chu Tiểu Lan.
Nào dễ dàng như vậy?"Khụ, khụ ! " Đàm Tú Phương lập tức ho khan, ho khan kịch liệt, giống như sắp phun ra hết, thanh âm này lập tức áp đảo câu nói muốn vu oan của Lưu Thải Vân, hấp dẫn ánh mắt mọi người nhìn sang đây.
Lợi dụng cơ hội này, Đàm Tú Phương đã cố tình đẩy Chu Tiểu Lan ra, ra dáng "tận tình khuyên bảo": "Tiểu Lan, chắc là có hiểu lầm ở đây, em ngoan ngoãn nói chuyện với chú Điền, thím Điền đi,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-ly-hon-1950/14722/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.