Bề ngoài của Quân Từ hiện tại gần giống với con trai, đương nhiên là bị người ta xem là con trai rồi.
Đương nhiên Quân Từ cũng sẽ không uốn nắn, nói thẳng: "Bà cụ, ở chỗ bà có nhà cho thuê phải không? Cháu đến thuê nhà."
Trên thế giới này có hai loại người Quân Từ sẽ tôn kính.
Một loại cũng chỉ có mẫu thân duy nhất của mình.
Một loại là người già.
Người già đáng để người ta tôn kính.
Cho nên cô xưng hô cũng tương đối lễ độ.
Bà cụ nghe cô nói, giọng nói làm người ta thoải mái, nhưng nội dung lạ làm bà hơi ngạc nhiên: "Làm sao cháu biết? Khách trọ hôm qua mới dọn đi, bà còn chưa dán quảng cáo mà."
"Cháu nghe người khác nói."
Quân Từ tìm lý do cho mình, cười híp mắt.
Bà cụ nhìn Quân Từ, thấy trong tay cô ôm một đống sách, và một cái túi.
Mặc dù lúc này bóng lưng Quân Từ ưỡn lên thẳng tắp, thậm chí có chút cường thế mơ hồ, nhưng bà cụ vẫn nhìn ra ngượng ngùng giấu sâu dưới đáy.
Nhất thời lòng mềm nhũn: "Cháu muốn thuê sao? Vậy vào xem một chút đi, theo bà đi vào."
Quân Từ buông lỏng, nghe thấy lời nói của bà cụ từ ái này, trong nháy mắt, cô nghĩ đến mẫu thân đáng thương của mình.
Nhưng rất nhanh, cô đã thu lại ý nghĩ này.
Như thế nào đi nữa, cũng đã không thể gặp lại mẫu thân.
Bây giờ cô là Quân Từ ở thời đại này, vậy thì, sẽ sống với dáng vẻ tốt nhất.
Không thể kém hơn lúc ở hoàng thất.
Nếu không, thật có lỗi với
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-nam-than-quoc-dan-tu-gia-ngoan-se-co-thuong/1967532/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.