“Hình như vậy, muội cũng không biết,” Cái này, nàng là thực không biết, không phải giả vờ. “Tỷ, những thứ này đến lúc đó cho tỷ làm đồ cưới, tỷ nói được không?”
“Việc này đến lúc đó lại nói, các ngươi trước nói cho ta nghe một chút đi, tới cùng là phát sinh chuyện gì?” Nhìn vẻ mặt Ngư Nhi hơi vui sướng, có lẽ không phát sinh đại sự gì, cho nên trong lòng nàng thoáng yên ổn, nhưng vẫn muốn biết phát sinh chuyện gì, nếu không nàng khó mà an tâm được.
“Ai, ” Trần Đông Sinh thở dài một tiếng, đem ngân phiếu cất ở trong ngực cầm ra, đặt ở trên bàn, ra hiệu Lâm thị nhìn xem….
“Cái gì đây, tại sao lại bọc nhiều lớp như vậy,” một lớp lại một lớp bọc, làm cho Lâm thị vừa mở ra, vừa nói thầm, thời điểm khi mở ra ngân phiếu một trăm lượng ở trước mặt nàng quả nhiên, nàng ngơ ngác quay đầu nhìn Trần Đông Sinh, ngay cả tức giận là cái gì đều quên mất.
Quả nhiên, ngân phiếu là đồ tốt, thấy động tác máy móc như người máy kia của Lâm thị, Trần Ngư phát ra cảm khái lớn nhất.
“Cha, ngân phiếu a, nơi nào có a!?” Trần Yến che ngực mình, rất có cảm giác không chịu nổi.
“Còn không phải Ngư Nhi sao,” hắn đem chuyện phát sinh hôm nay nói một lần, có chút bất đắc dĩ nói: “Nàng làm một bàn món ăn, Lâu công tử kia thua, ngân phiếu này cùng cá bên ngoài liền cho quy chúng ta!”
“Ngư Nhi, gan con quá lớn?” Lâm thị sau khi nghe, trong lòng nghĩ lại mà sợ ghê gớm, sợ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-ngu-dan-nu/611483/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.