Các thôn dân đồng dạng cũng bị nét mặt ác nghiệt của ông Năm dọa, hai mặt nhìn nhau, không kiềm được cầu xin giùm cho bà ta, nhưng ông Năm không d.a.o động.
Lúc ấy bà nội Năm không ngờ ông Năm sẽ nhẫn tâm đến mức diệt khẩu, bà ta cố gắng nắm lấy tiền cược duy nhất mà mình có được, bà ta giỏi về y.
Tuy rằng thôn dân chỉ thỉnh thoảng bị bệnh, nhưng thôn dựa vào núi, có nhiều sâu rắn chuột kiến, thường có người vào núi bị cắn, cộng thêm thôn dân ngẫu nhiên cũng sẽ có người bị thương, nơi này cách xa thành phố, lỡ xảy ra mạng người là điều thôn dân không muốn thấy nhất.
Phụ nữ c.h.ế.t thì không sao, nhưng nếu đàn ông c.h.ế.t sẽ phá vỡ cân bằng trong năm năm một c.h.ế.t một sống. Đàn ông trong thôn vốn đã không nhiều, nếu bởi vì thiên tai ngoài ý muốn c.h.ế.t thêm vài người, bé trai sinh ra vẫn theo quy luật cách năm năm một đứa, có số lượng giới hạn thì sớm muộn gì sẽ mất dòng giống.
Vân Mộng Hạ Vũ
Cho nên cần phải có bác sĩ nông thôn, ngặt nỗi bác sĩ cũ đã chết, không có người kế thừa, bác sĩ từ ngoài vào cũng chuyển đi nơi khác, trong thôn chỉ còn mình bà nội Năm giỏi chữa bệnh.
Bà nội Năm tuyệt đối không ngờ tài học lúc nhỏ bà ta ghét nhất hiện giờ thành bùa hộ mệnh của mình.
Sau khi thôn dân mở cuộc họp thương thảo thì quyết định giữ lại mạng sống của bà nội Năm, không chỉ vì bà ta có y thuật, càng vì bà ta là vợ của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-nu-thay-phong-thuy-thien-son-tra-tan-quan/1106664/chuong-306.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.