Có con sâu to do bà ta tự nuôi, bà nội Năm nhanh chóng khai hết những gì mình biết.
Bà nội Năm đến từ Miêu Cương, vốn là miêu y, giỏi về nuôi sâu chế thuốc, về sau nghìn dặm xa xôi gả đến tỉnh Giang, gả cho một người đàn ông trong thôn xóm xa xôi này, người đàn ông đó được thôn dân tôn xưng một tiếng ông Năm, nên bà ta cũng thành bà nội Năm.
Ông Năm rất đẹp trai, cũng rất tốt với bà nội Năm, chưa từng có nửa câu phàn nàn về việc bà hồi trẻ nuôi sâu làm hỏng thân thể nên suốt đời không thể đẻ con, trừ hơi nghèo ra thì người đàn ông này quá hoàn mỹ với bà ta, nên bà ta yên ổn ở lại thôn này.
Ông Năm có địa vị rất cao trong thôn, trưởng thôn thường nói chuyện với ông, nghe ý kiến của ông, cộng thêm thảo dược của bà nội Năm, gia đình bọn họ nhanh chóng có danh vọng trong thôn.
Trong thôn rất nghiêm khắc về nam nữ khác nhau, thông thường phụ nữ không được vào từ đường, không được vào phần mộ tổ tiên, không được tham gia họp trong thôn, bị cấm tham gia nhiều hoạt động. Khu vực duy nhất họ được cho phép là giúp chồng dạy con, lúc bình thường ít có cơ hội ra khỏi thôn.
Nhưng bởi vì hoàn cảnh thời ấy là thế, tập tục của trại Miêu cũng không khác biệt bao nhiêu nên bà nội Năm không để bụng sự phân biệt này.
Mãi khi bà ta đi theo chồng nghe và làm càng nhiều chuyện mới mơ hồ phát giác thôn này kỳ lạ.
Tất cả đàn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-nu-thay-phong-thuy-thien-son-tra-tan-quan/1106666/chuong-304.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.