Chuyên viên trang điểm của Tô Duyệt Cẩn là Chu Thuyền, bất quá cô muốn trước cùng nhân viên phụ trách phục trang của đoàn phim bàn bạc một chút, bởi vậy Tô Duyệt Cẩn vẫn được yêu cầu chờ một lát, trong khoảng thời gian này cô sẽ thay quần áo trước.
Trang phục diễn là một bộ trường bào màu trắng rộng thùng thình, bên trên không có bất kỳ điểm xuyết nào, càng giống đồ lễ, được mặc trên người có thân người cao gầy, càng thêm mảnh khảnh. Tóc đen dài tùy ý rối tung xoã ra, chân trần đứng ở nơi đó, mặt mày sâu sắc, như một gốc cây tuyên cổ mà già nua, bề ngoài vẫn sinh trưởng, nhưng bên trong không còn chút sinh khí, cũng chỉ là tồn tại mà thôi.
Chờ Chu Thuyền trở lại phòng hóa trang, liền thấy Tô Duyệt Cẩn hơi nghiêng đầu, tầm mắt dừng trên người cô, không có chút dao động, không khỏi sửng sốt một chút, thật cẩn thận mà mở miệng: "Tô lão sư?"
"Ừ." Tô Duyệt Cẩn lên tiếng, thu hồi ánh mắt, ngồi vào ghế, "Chuẩn bị xong rồi bắt đầu đi."
Chu Thuyền lộ ra vài phần lo lắng mà nhìn Tô Duyệt Cẩn, hoảng hốt cảm thấy người trước mắt chỉ như một cái vỏ rỗng mà thôi, chạm nhẹ một chút liền sẽ tan theo cơn gió, ngừng một lát, cô mới thử mở miệng: "Người phụ trách tạo hình nói, cảnh này có thể không cần trang điểm, nhiều nhất chỉ chuốt chút lông mi mà thôi."
"Vậy làm đi." Tô Duyệt Cẩn vì thế mở miệng.
"Tô lão sư, cô vẫn là......" Chu Thuyền có chút không dám tới gần Tô Duyệt Cẩn của hiện
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-sau-bach-nguyet-quang-hon-ta/1208910/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.