Tần Liễm Vi nói xong lời này, liền cất bước đi lên lầu, không biết vì sao, lại làm cho người trong phòng khách có một chút cảm giác lưu luyến.
Tô Duyệt Cẩn nhìn theo bóng dáng Tần Liễm Vi lên lầu, âm thầm cắn răng, người này rõ ràng là không sợ hãi, ỷ vào việc mình thích cô ấy, chuyện thái quá gì cũng đều có thể làm ra được.
Đương nhiên, chuyện này qua đi, thời điểm Tô Duyệt Cẩn nhận được tiền lương, thì liền sẽ lại là một chuyện khác xảy ra.
Tóm lại, Tô Duyệt Cẩn hiện tại đang ngồi trên sô pha giận dỗi, rốt cuộc bản thân cũng không hiểu được mình tại sao lại cảm thấy như thế.
Không bao lâu, trên lầu truyền đến âm thanh du dương của đàn dương cầm, Tô Duyệt Cẩn trố mắt rồi lại chớp mắt một cái, tĩnh tâm, an tĩnh nghe khúc dạo đầu, đây là《 Ballade Pour Adeline》của Richard Clayderman.
Nghe được một đoạn, Tô Duyệt Cẩn đứng dậy, trở về phòng của chính mình an tâm xem kịch bản, a..., nữ nhân này chỉ biết làm ảnh hưởng đến tốc độ đọc kịch bản của cô mà thôi.
Thời gian cứ từng phút từng giây mà trôi đi, đột nhiên, bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa.
Tô Duyệt Cẩn buông di động, đi qua mở cửa, liền thấy Tần Liễm Vi đứng trước mặt, tầm mắt dừng ở trên người cô, chuyên chú đến làm người bên tai có chút phiếm hồng. Tô Duyệt Cẩn ngẩn ra trong chớp mắt, mới tìm lại được giọng nói của chính mình, "Làm sao vậy?"
"Ăn cơm." Tần Liễm Vi mặt không đổi sắc mà phun nói ra hai chữ.
Tô Duyệt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-sau-bach-nguyet-quang-hon-ta/1209014/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.