Khương Nặc yêu cầu nhanh chóng nhận hàng, nhưng ông chủ nói nhanh nhất cũng phải chờ thêm mười ngày, dù sao thì rượu lương thực cũng cần có thời gian lên men, thiết bị của ông ấy cũng chỉ sản xuất được số lượng nhất định.
Nghe ông ấy nói thế thì Khương Nặc lại càng yên tâm hơn, chi trả ngay ba vạn ngay tại chỗ, bảo ông chủ ủ rượu xong lại gọi điện thoại cho cô.
Rời khỏi cửa hàng ủ rượu giống như cái lồng hấp kia, Khương Nặc đi thẳng đến cửa hàng bán sỉ và lẻ dầu ăn.
Dầu hạt cải, dầu phộng, dầu động nành, thùng loại năm lít, cô mua mỗi loại một trăm thùng.
Khương Nặc còn nhìn thấy mỡ heo đã được lọc rồi, thuận tay cũng mua một nghìn cân.
Ai cũng nói ăn mỡ heo không tốt, thật ra lại không phải vậy.
Người hiện đại sống quá sung túc, mỗi ngày đều có quá nhiều thức ăn, dinh dưỡng dư thừa, ăn dầu gì cũng không tốt. Nhưng dưới hoàn cảnh vật tư thiếu thốn như tận thế, loại đồ ăn nhiều calo kia mới là thứ được yêu thích nhất.
Mua các loại dầu ăn, lại xài hết bốn vạn năm nữa.
Từ đầu đến cuối mới hơn nửa ngày mà tin tức trừ tiền của thẻ ngân hàng đã đến ào ào như nước chảy, nếu tính luôn cả phí vận chuyển thì cô đã xài hết mười sáu vạn rồi.
Nhưng Khương Nặc lại không hề đau lòng chút nào, trong lòng lại cực kỳ yên tâm, lương thực chính là thứ cơ bản nhất để sống sót. Sau khi tận thế tiến đến, cho dù có nhiều tiền thì chúng đều sẽ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-ta-tich-tru-hang-hoa-ban-kiem-tien/2720570/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.