Giữa trưa, Vu Nhược Hoa nấu một nồi lẩu cho Khương Nặc, cắt thịt dê thành từng lát mỏng, gân thịt đan xen, nhúng trong nước lẩu sôi sùng sục vài giây rồi gắp ra, chấm tương ớt, ăn kèm với rau tươi.
Vừa no vừa ấm.
Đồng thời, bà ấy lại làm một nồi canh hải sản tom yum lớn, nóng hầm hập thu vào trong không gian.
“Con thích hải sản, món canh này cũng rất dễ ăn cùng với cơm, ăn vào thì sẽ ấm người.” Vu Nhược Hoa nói: “Hiện tại ban đêm trời càng ngày càng lạnh, đồ ăn lấy ra không bao lâu đã nguội ngắt rồi, đi ra ngoài cứ ăn đồ lạnh mãi không tốt cho thân thể đâu.”
Khương Nặc ăn xong, thu dọn một cái ba lô, bỏ cái hộp đồng đen kia vào, lại tùy tiện thả hai thứ và mấy bộ quần áo.
Con d.a.o găm vẫn được cất trong túi đeo ở thắt lưng, thuận tiện lấy ra.
Sau đó, cô mặc áo lông màu đen, quần đen, đội mũ, đi ra khỏi biệt thự số 3.
Ngô Đại Hà lúc này mới vừa dẫn Lý Mộng từ thị trấn Ngô Hưng trở về.
Lý Mộng mang về một ít đồ vật để xây dựng nhà nấm, đang dọn đồ xuống thì Khương Nặc bước tới giao đạn và bi thép cho cô ấy, cô ấy cẩn thận cất đi.
“Đêm qua, tôi và người của thị trấn Ngô Hưng nghe đài với nhau, thấy lại kêu gọi tiếp tục giữ ấm.” Lý Mộng nói: “Xem ra thời gian tiếp theo đây sẽ càng ngày càng lạnh.”
Khương Nặc gật đầu: “Đến âm ba bốn mươi độ, thồ chứa nước sẽ đóng băng hoàn toàn, đến khi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-ta-tich-tru-hang-hoa-ban-kiem-tien/2720798/chuong-234.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.