Ngày hôm sau, Vũ Tử dẫn theo một đội người còn sống sót vào căn cứ báo danh.
Những người may mắn còn sống sót này là thôn dân ở gần căn cứ Đàm Khẩu, tình hình giống như trấn Ngô Hưng, hai bên giúp đỡ lẫn nhau chật vật sinh tồn từ tận thế cho tới nay, nhưng vượt qua được thiên tai, cuối cùng vẫn không chống đỡ nổi sự xâm nhập của động vật biến dị, tập thể trốn về phía căn cứ.
Trịnh Nhất Hiên vận chuyển hạt giống vừa vặn dừng lại ở căn cứ Đàm Khẩu, nên đã thu nhận những thôn dân này về, bảo Vũ Tử dẫn đến trấn Nam Hưng.
Đồng thời mang tới còn có văn kiện chính phủ của căn cứ Đại Hưng Lĩnh, vật tư và văn kiện của hạng mục thuốc diệt chuột.
Căn cứ tư nhân, cần hoàn thành một số nhiệm vụ, nhưng cũng có thể được ủng hộ rất nhiều vật tư.
Giang Cầm cẩn thận xem qua những văn kiện này, cũng chuẩn bị xong tư liệu và báo cáo hạng mục hoàn chỉnh, đồng thời sắp xếp cho người sống sót, cho Vũ Tử và Tiểu Lý chọn xong ký túc xác độc lập.
Tất cả đều gọn gàng ngăn nắp.
Trước khi Vũ Tử tới, chỉ nghe anh Trịnh nói tới căn cứ này, nhưng là căn cứ xây ở trong núi sâu, cậu ta không ôm hi vọng gì nhiều, mãi cho đến khi vào đến văn phòng của Giang Cầm, cậu ta mới bị phong cách lắp đặt thiết bị cao cấp này làm cho sợ ngây người.
Trong lúc nhất thời dường như cách một thế hệ, thậm chí có chút chân tay luống cuống.
“Mọi người... không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-ta-tich-tru-hang-hoa-ban-kiem-tien/2721923/chuong-469.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.