"Chuyện gì vậy?"
Chu Tĩnh cứng đờ cả mặt, chậm rãi quay đầu lại.
Cô gái đứng trước mặt cao tầm tầm như Chu Tĩnh, nhưng vì thân hình thon gầy hơn nên lại trông cao hơn một chút. Cô ta cột tóc đuôi ngựa đơn giản, mắt dài, mày mảnh, da trắng, ngực lại lớn, gương mặt chỉ to bằng bàn tay, đang hơi nhíu mày nhìn Chu Tĩnh khiến Chu Tĩnh ngây cả người ra.
Cao thủ ẩn mình giữa dân gian, mỹ nữ xuất thân từ học đường! Người ta vẫn bảo con gái trong trường học mới là đẹp nhất, vì thời còn đi học thường để mặt mộc, không có mấy trò trang điểm lố lăng. Cô gái này mặt mộc mà đẹp đến mức này, còn ôm một quyển tiểu thuyết tiếng Anh trên tay, trông vừa thanh tao vừa có khí chất.
"Đào Mạn! Hôm nay phải nói rõ ràng, mày không có việc gì lại đi dụ dỗ bạn trai người khác thì thôi đi, còn đẩy Chu Tĩnh ngã cầu thang nữa, mày không biết xấu hổ à?"
Chu Tĩnh: "..."
Nữ thần vậy mà lại là hung thủ đánh nguyên chủ sao? Trái tim Chu Tĩnh vỡ vụn rồi, nhìn thế nào cô ta cũng không giống người có xu hướng bạo lực mà? Chẳng lẽ là học tán thủ?
"Bạn trai?" – Đào Mạn bật cười, nụ cười lạnh như băng – "Lâm Cao thừa nhận rồi à? Đừng có mơ mộng suốt ngày nữa. Không biết xấu hổ là ai?"
Cô ta chửi người không chút nể nang, lại phối hợp với dáng vẻ châm biếm và gương mặt cao ngạo lạnh lùng, khí chất lập tức lấn át. Bạch Mạn Lị tức đến nổ đom đóm mắt,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-thanh-nu-ba-truong-18-tuoi/2778111/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.