Sáng hôm sau, khi Chu Tĩnh đi học thì không thấy Tiểu Lục đâu cả.
Cô hỏi mấy bạn học xung quanh, ai cũng nói không biết. Cũng phải thôi, Tiểu Lục bình thường chỉ đi theo Chu Tĩnh, chẳng mấy khi giao du với người khác. Dù là lớp kém nhất, mọi người vẫn chia bè kết phái, mà kiểu người như Chu Tĩnh thường không thuộc về bất kỳ nhóm nào.
Chu Tĩnh gọi điện cho Tiểu Lục, máy lại tắt. Cô tìm đến phòng giáo vụ hỏi chủ nhiệm kỷ luật – “Diệt Tuyệt”. Diệt Tuyệt đẩy gọng kính, lạnh lùng nói:
“Em nói cậu ta không ăn trộm? Chính miệng cậu ta thừa nhận rồi, còn nói gì nữa? Chu Tĩnh, đừng tưởng tôi không dám gọi ba em tới đây. Chuyện Khắc Tiểu Phàm ăn trộm chẳng liên quan gì tới em, em đừng có tự đâm đầu vào!”
Chu Tĩnh giận dữ nói: “Tôi nói lại lần nữa, là tôi kéo Khắc Tiểu Phàm đi lấy đồ ở phòng thí nghiệm, cậu ấy còn chưa vào thì lấy trộm cái gì? Nếu cô nói là tôi lấy, ít ra cũng còn có chút khả năng đấy!”
Diệt Tuyệt vội đi dạy, tỏ vẻ mất kiên nhẫn: “Nói nhiều vậy làm gì, bảo cậu ta tự đến trường nói đi. Chính cậu ta cũng không dám đến trường, còn cãi gì! Chu Tĩnh, em đừng làm loạn nữa!” Nói xong giẫm gót cao đi thẳng.
Chu Tĩnh cáu đến vò đầu.
Chuyện của Khắc Tiểu Phàm khiến cô nhớ lại một việc hồi còn đi học.
Khi ấy cô còn học cấp hai ở một thị trấn nhỏ, ngồi cùng bàn với một cô bé nhà giàu trong thành phố, ba là đại gia, mỗi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-thanh-nu-ba-truong-18-tuoi/2778116/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.