Cậu bé đang mặc đồng phục học sinh của Isa, áo không cài cúc, một nửa áo sơ mi được nhét vào trong quần, nửa còn lại buông thõng xuống, một tay đút túi quần, bình thường và kiêu ngạo.
Ôn Nguyễn nhận thấy bề ngoài có vẻ phóng túng nhưng thực ra anh lại khá tinh vi.
Mặc dù nhìn qua trông giống du côn, nhưng nhìn kỹ, anh có thể đem đồng phục mặc đúng quy đúng củ nhưng tạo ra cảm giác đặc biệt cùng thời thượng.
Thấy cô không lên tiếng, chỉ chăm chú nhìn anh từ trên xuống dưới, Hoắc Hàn Niên khẽ cúi đầu, hai chiếc cúc áo sơ mi phía trước được cởi ra, khi anh nghiêng người xuống, xương quai xanh thanh tú và gợi cảm của anh hơi lộ ra, cô có thể lờ mờ nhìn thấy cơ ngực cường tráng bên trong, Ôn Nguyễn mất cảnh giác nhìn đôi mắt hẹp sáng ngời, tim đập loạn xạ hai lần, lông mi dài khẽ liếc anh một cái, "Mỹ nam kế đối với tôi không có tác dụng, trong thời gian tôi suy xét sẽ không giúp cậu được cộng thêm điểm đâu!"
Ánh sáng từ ngoài cửa sổ chiếu vào, chiếu vào khuôn mặt thon thả trắng nõn của cô gái, làn da mỏng manh ửng hồng nhàn nhạt với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường, giống như quả chín mới trên cành, tỏa ra hương thơm nhàn nhạt.
.
Hoắc Hàn Niên áp đầu lưỡi vào má phải, cười trầm mặc, dùng đôi bàn tay thon dài như ngọc xoa xoa đỉnh đầu cô, "Không đùa cậu nữa, đừng căng thẳng.
"
Không đợi Ôn Nguyễn nói cái gì, liền xoay người đi về phía
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-thanh-tieu-tien-nu-ben-canh-hoac-thieu/2683783/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.