Dịch: Lạc Đinh Đang
"Muội muội ngươi thế nào?" Dương Hải thấy Bạch Dịch đi ra, ân cần hỏi thăm.
Hắn cũng được coi là sinh tử chi giao với Bạch Dịch, tuy rằng cảm thấy sát ý trên người Bạch Dịch, nhưng hắn có thể xác định phần sát ý khiến người ta sợ hãi kia không phải nhắm vào Dương Hải hắn.
"Chỗ mật thất này ngươi trông nom thật kỹ giúp ta, không được xảy ra sơ sót."
Bạch Dịch không nói tin tức về Bạch Ngọc mà thần sắc bình tĩnh hỏi: "Tài liệu Vạn Niên Hàn Băng có thể tìm được trong tông môn không?”
Dương Hải khẽ nhíu mày, hơi suy nghĩ một chút, nói: "Ta đã không ở tông môn hơn ba mươi năm rồi, cũng không biết các loại tài liệu trong tông môn. Nhưng mà theo ta được biết, ba mươi năm trước, toàn bộ Thương Vân Tông chỉ có Tông chủ và mấy vị Trưởng lão mới có chút ít Vạn Niên Hàn Băng. Loại đồ này quá trân quý, cho dù tông môn hiện giờ chắc hẳn cũng không có nhiều."
Nếu Bạch Dịch bảo hắn trong coi mật thất cho tốt, Dương Hải đại khái đoán ra có lẽ Bạch Ngọc còn sống, mà Bạch Dịch hỏi Vạn Niên Hàn Băng, có thể là thứ chữa thương cho muội muội.
Nói xong, Dương Hải nhớ tới thân phận đệ tử Luyện Khí Điện của Bạch Dịch, nói: "Ngươi có thể trở về Luyện Khí Điện tìm xem, nếu Luyện Khí Điện cũng không có Vạn Niên Hàn Băng, chỉ sợ phải tìm Tông chủ hỏi rồi. Nhưng phường thị tu chân trong Đại Phổ rất ít khi xuất hiện loại tài liệu quý giá này."
Vạn Niên Hàn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-tieu-dao-dao/2654021/quyen-2-chuong-261.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.