Rất nhanh đám người thanh niên kia rời đi, người trên đường cái cũng dần dần tản ra.
Diệp Tinh nhìn Tiểu Triệu Thận, mỉm cười nói: "Đi thôi."
"Ừm." Tiểu Triệu Thận gật đầu.
Cậu nhìn Diệp Tinh, bỗng nhiên nói: "Diệp thúc, thật ra bây giờ ta cũng biết rất nhiều chữ, hơn nữa còn đọc rất nhiều sách."
"Ồ?" Nghe vậy, Diệp Tinh ngồi xổm xuống cười nói: "Xem ra Tiểu Thận chúng ta cũng là một vị thần đồng nhở."
Ánh mắt hắn hơi chuyển động một chút, cười nói: "Nếu không ta nói với cha ngươi một chút, để cho ngươi đọc sách?"
Hắn có thể nhìn ra cậu nhóc này thực sự rất thích đọc sách, không thích luyện võ.
Đây là lần thứ hai hắn đề nghị với Tiểu Thận.
"Cám ơn Diệp thúc." Tiểu Triệu Thận lại lắc đầu, hoàn toàn thu hâm mộ trong lòng lại.
Diệp Tinh cười cười, cũng không cưỡng cầu nữa, nói: "Đi thôi, ta dẫn ngươi đi dạo nơi khác."
"Được." Tiểu Triệu Thận gật gật đầu, vẻ hâm mộ trong mắt biến mất, trên mặt lại lộ ra vẻ vô cùng vui vẻ.
Ở trên đường cái dạo chơi một hồi lâu, Diệp Tinh liền mang theo Triệu Thận trở về.
......
Thời gian nửa năm trôi qua nhanh chóng.
Bên trong cung điện, Diệp Tinh yên lặng nhìn tiểu đỉnh trước mắt.
Lúc này bên trong tiểu đỉnh phập phồng một ít dược dịch của dược thảo, linh quả.
Từng giọt dược dịch của dược thảo, linh quả không ngừng xuất hiện, dung hợp một chỗ cùng dược dịch khác.
Theo thời gian trôi qua, một dược viên bắt đầu chậm rãi thành hình.
Xa xa, bỗng nhiên có hai thân ảnh chạy tới,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-tro-thanh-manh-nhat-vu-tru/444136/chuong-1339.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.