Ở trước người cậu còn có một người đàn ông trung niên nhìn qua rất tiều tụy, nhưng cũng rất tuấn lãng, nho nhã, trong tay còn cầm một bầu rượu, thỉnh thoảng uống một ngụm.
"Đã lâu như vậy rồi, hiện tại hơi lâu một chút liền không đứng vững? Nói như vậy tương lai có thể thành đại khí gì?" Anh ta lạnh lùng quát, giáo huấn con trai của mình.
"Buổi sáng vạn vật phục hồi, là thời điểm tốt nhất kích phát tiềm lực, bắt đầu từ hôm nay, mỗi buổi sáng cần kiên trì một canh giờ trên cọc gỗ! Hiện tại còn nửa canh giờ!"
Rõ ràng là cậu nhóc này đã ở đây một thời gian.
Thân thể Tiểu Triệu Thận căng thẳng, mím môi, trong mắt đen láy tràn đầy vẻ kiên định, đang cắn răng kiên trì.
Ánh mắt cậu cũng thấy Diệp Tinh, ánh mắt sáng ngời, muốn lên tiếng nhưng cũng không dám.
"Triệu huynh." Diệp Tinh đi tới, chào hỏi.
Hắn nhìn Triệu Thận đang luyện tập.
Bắt đầu từ năm ba tuổi, Tiểu Triệu Thận vẫn luyện tập ở chỗ này, lúc đầu thời gian luyện tập còn bình thường, nhưng theo không ngừng lớn lên, thời gian luyện tập cũng càng ngày càng dài.
Diệp Tinh thầm than trong lòng, không thể không nói, Triệu Nguyên yêu cầu quá cao đối với Triệu Thận, cao đến mức cơ hồ thành hà khắc.
"Diệp huynh." Triệu Nguyên nhìn thấy Diệp Tinh, vẻ nghiêm khắc trên mặt rõ ràng biến mất một chút.
Trong thời gian ngắn ngủi, anh ta thoạt nhìn càng thêm tang thương, trên mặt cũng không có nụ cười gì, rất cô đơn.
Diệp Tinh đi tới, không có nhảm nhí gì, trực tiếp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-tro-thanh-manh-nhat-vu-tru/444137/chuong-1338.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.