Ngay khi người phụ nữ ngẩng nửa đầu thì Lữ Tú Anh đã thấy rõ, bà vội vàng mở cửa đuổi theo: "Tiểu Vân, Tiểu Vân, sao cháu lại tới đây?"
Lữ Tú Anh kéo Thẩm Vân lại: "Nhanh nhanh nhanh, mau vào đi."
Lâm Tiếu nghe thấy giọng nói của mẹ thì lập tức nhảy từ trên ghế xuống chạy đến cửa: "Chị Tiểu Vân, chị Tiểu Vân đến nhà chúng ta."
Chị Tiểu Vân thật sự đến nhà cô.
Lâm Tiếu ngạc nhiên nhìn mẹ kéo Thẩm Vân vào trong nhà.
Lâm Tiếu vui vẻ tiếp đãi chị Thẩm Vân, giống như tiếp đãi chị Tiểu Mai và chị Linh Linh, kỳ nghỉ hè này cô đã học được cách tiếp đãi khách.
"Chị Tiểu Vân, em rót nước cho chị nhé." Lâm Tiếu lộc cộc chạy vào phòng bếp, một lát sau bưng một chén nước sôi để nguội ra.
Cô lại đi lấy túi đồ ăn vặt của mình, đặt tất cả đồ ăn vặt của mình ở trên bàn trà.
"Mẹ, cái bọc ghế sô pha nhà chúng ta ở đâu vậy?" Lâm Tiếu hỏi: "Chính là cái bọc ghế sô pha mà chị Tiểu Mai và chị Linh Linh ngồi trong kỳ nghỉ hè ấy ạ."
Lữ Tú Anh ngắt lời của Lâm Tiếu: "Đừng nghịch lung tung, quay về phòng đọc sách đi, đóng cửa lại."
Lâm Tiếu nhìn thấy dáng vẻ của mẹ thì biết mẹ muốn nói chuyện với chị Tiểu Vân, không muốn để cho cô nghe thấy.
Vì sao người lớn luôn có những chuyện không muốn để cho trẻ con nghe?
Trẻ con các cô cũng không có chuyện gì không muốn để cho người lớn nghe thấy.
Được rồi, thật ra cũng có.
Lâm Tiếu lề mà
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-tro-ve-anh-trai-ngoc-cung-em-gai-thien-tai-lam-lai-cuoc-doi/1609920/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.