"Mẹ, mẹ biết cung thiếu nhi không?" Lâm Tiếu hỏi mẹ.
Lữ Tú Anh: "Biết."
"Anh, anh cũng biết cung thiếu nhi sao?" Lâm Tiếu hỏi anh trai.
Lâm Dược Phi gật đầu: "Biết, sao vậy?"
Lâm Tiếu thở dài, gọi Tiểu Hoàng đến ôm vào trong ngực. Thì ra mẹ và anh trai đều đã biết cung thiếu nhi từ lâu rồi, chỉ có cô và Tiểu Hoàng không biết.
Tại sao cô không biết cung thiếu nhi sớm một chút, thật sự là một nơi tốt.
Lâm Dược Phi nhìn thấy bộ dạng tiếc không gặp sớm của em gái, kinh ngạc nói: "Em thích lớp bàn tính như thế sao?"
Lâm Tiếu vuốt ve lông của Tiểu Hoàng, không trả lời, cô không phải thích lớp bàn tính, cô thích tan học.
Bên ngoài cung thiếu nhi rất náo nhiệt, chơi thật vui, cách một hàng lan can, các loại quầy hàng nhỏ cần cái gì cũng có.
Có rất nhiều quầy hàng nhỏ bán văn phòng phẩm, chẳng qua Lâm Tiếu nhìn qua một lượt, cũng không đẹp như văn phòng phẩm mà chị Thẩm Vân bán.
Còn có bán nhãn dán, nhãn dán đầy màu sắc, có thể dán ở trên sách, trên vở, trên hộp bút chì, loại nhãn dán cứng nho nhỏ kia còn có thể dán ở trên móng tay, trên vành tai, thậm chí ở giữa hai đầu lông mày.
Những nhãn dán có màu sắc lấp lánh như quả đào trái tim, trăng lưỡi liềm, ngôi sao năm cánh rất được các bạn nữ trong cung thiếu nhi săn đón, Lâm Tiếu thấy xung quanh không ít bạn học đều mua để dán.
Dán lên giữa hai đầu lông mày một cái, giống như chị xinh đẹp trong Tây Du
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-tro-ve-anh-trai-ngoc-cung-em-gai-thien-tai-lam-lai-cuoc-doi/1609987/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.