"Sao hôm nay con về sớm quá vậy?" Lữ Tú Anh bị dọa sợ hết hồn, bà liều mạng nháy mắt với Lâm Dược Phi.
Bà giả bộ mình đang vô cùng bình tĩnh, tuyệt đối không thể để cho Lâm Dược Phi phá hỏng chuyện này.
Nhưng Lâm Dược Phi làm như không thấy ánh mắt của Lữ Tú Anh, anh trợn hai mắt giống như một con bò: "Trong trường học có người viết thư tình thổ lộ tình cảm với em hả?"
"Em tránh xa đám nhóc thúi kia một chút đi." Lâm Dược Phi cảnh cáo em gái: "Em cũng không được tin lời của bọn nó."
"Mấy thằng oắt con mười mấy tuổi đó." Lâm Dược Phi hiểu rất rõ bọn con trai mười mấy tuổi đang nghĩ gì trong đầu, đối với tụi nó mà nói yêu đương cũng giống như việc chơi bóng rổ vậy, đều chỉ là công cụ để đùa giỡn.
Khái niệm "tình yêu" của con trai lúc mười mấy tuổi không hề giống với khái niệm "tình yêu" của con gái trong độ tuổi này.
Lữ Tú Anh không ngừng nháy mắt với Lâm Dược Phi, con ngươi cũng sắp rớt ra khỏi hốc mắt nhưng Lâm Dược Phi từ đầu đến cuối lại vờ như không thấy.
Lữ Tú Anh hắng giọng: "Tiểu Phi, vào nhà bếp rót cho mẹ một ly nước."
Lâm Dược Phi vung tay lên: "Mẹ, mẹ đợi con một chút."
Sau đó Lâm Dược Phi thấy ánh mắt như muốn g.i.ế.c người của Lữ Tú Anh phóng tới, động tác của anh khẽ ngừng lại: "Dạ, con đi rót liền đây."
"Tiếu Tiếu, con cứ làm bài tập trước đi, mẹ vào nhà bếp nấu cơm đây." Lữ Tú Anh đi vào nhà
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-tro-ve-anh-trai-ngoc-cung-em-gai-thien-tai-lam-lai-cuoc-doi/1903148/chuong-371.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.