Lữ Tú Anh vừa tức giận vừa đau lòng khi thấy cây quất vừa mới mua về đã bị biến thành như vậy: "Quả quất là tài lộc ấy thế mà mày cũng dám ăn hết sạch."
Lâm Tiếu xỏ dép vào sau đó chạy ra khỏi phòng, bảo vệ Tiểu Hoàng ở sau lưng: "Tiểu Hoàng nuốt tài lộc vào trong bụng, sau này tài lộc sẽ là của nhà chúng ta."
"Gâu gâu gâu gâu." Thấy có người làm chỗ dựa, Tiểu Hoàng lập tức trốn ở phía sau lưng Lâm Tiếu sủa gâu gâu.
Lữ Tú Anh phụt cười, bà bỏ dép xuống: "Đúng vậy, ăn vào rồi thì chính là của nhà mình."
"Được rồi, được rồi, mẹ đi nấu bữa sáng, hai con mau đi đánh răng rửa mặt đi, đừng để mình phải đến trễ." Lữ Tú Anh tha cho Tiểu Hoàng.
Sáng sớm hôm nay anh được nhàn rỗi nên lái xe chở Lâm Tiếu đi học, khăn quàng cổ và bao tay của Lâm Tiếu đều bỏ trong cặp sách, ngồi trong xe hơi thật là ấm áp.
Anh dừng xe ở trước cổng trường học sau đó bảo Lâm Tiếu quấn khăn quàng cổ và mang bao tay vào trước khi bước vào trường, Lâm Tiếu ngại phiền nên sau khi mở cửa xe ra cô như một làn khói chạy thẳng vào tòa nhà dạy học. Chỉ cần cô chạy đủ nhanh thì gió rét không thể nào chạm được vào cô.
Tới giờ tan học vào buổi chiều, Lâm Tiếu ra trước cửa tòa nhà giảng đường đeo khăn quàng cổ vào bao tay vào, không ngờ lại thấy xe hơi của anh trai đậu ở bên ngoài cổng trường học.
Lâm Tiếu vui vẻ chạy tới: "Anh hai,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-tro-ve-anh-trai-ngoc-cung-em-gai-thien-tai-lam-lai-cuoc-doi/1903147/chuong-372.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.