“Nhìn xem, đây là lệnh của toà án, tôi đưa tới cho cô đây.” Thiên Lạc ném bức thư xuống trước mặt Bạch Vũ Tâm.
“Lệnh của toà án?!” Bạch Vũ Tâm hoảng sợ trừng mắt, hoảng hốt mở phong thư ra, sắc mặt trắng bệch “Thiên Lạc, rốt cuộc cậu đã làm cái gì!”
“Không có gì a, chỉ kiện cô cố ý thương tổn, uy hiếp, giết hại Ngải Điềm Điềm, vài tội trạng thôi, đủ cho cô ở trong ngục giam cả đời. Yên tâm, tôi sẽ không để toà án phán cô tội tử hình, tôi muốn cô sống không bằng chết, Bạch Vũ Tâm, trêu chọc đến tôi, tôi sẽ làm cô cảm thấy, chết thật ra là một loại giải thoát.”
Thiên Lạc nghe thấy tiếng còi xe cảnh sát từ xa, lạnh lùng nhìn Bạch Vũ Tâm, rồi bước đi.
Làm Bạch Vũ Tâm thân bại danh liệt chẳng qua là bước đầu tiên, Thiên Lạc muốn hoàn toàn huỷ hoại Bạch Vũ Tâm!
Bạch Vũ Tâm hoàn toàn luống cuống!
Không, không được, cô không thể bị bắt được, lệnh toà án đã truyền tới, nếu như bị bắt, cô sẽ bị cục cảnh sát giam giữ!
Cuống quít nhặt quần áo lên che ở trên người, Bạch Vũ Tâm nghiến răng nghiến lợi, trốn vào trong nhà, gọi điện thoại cho Bạch Khiếu Vân.
………………
Thiên Lạc nghe thấy tiếng còi xe cảnh sát, trong lòng cực kỳ cao hứng, vừa đi vừa hát, đột nhiên một chiếc xe màu đen ngừng ở trước mặt cô.
Thiên Lạc hơi hơi nhướng mày, nhìn cửa sổ xe vừa hạ xuống, lộ ra khuôn mặt đẹp trai chế người.
“Ai u, đây không phải Cố thiếu tướng sao, đã lâu không gặp a.”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-truong-quan-doi-thieu-tuong-phuc-hac-thieu-day-do/41614/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.