Edit: Lùn + Beta: Hạ Vy
_____
Chương 121: Thần hồn điên đảo không biết mệt.
Mặc dù đang đối mặt với hai nam tử nhưng cô nương thanh y vẫn không chút xấu hổ nào mà ôm quyền, sau đó hào phóng hỏi: "Hai vị trông không giống người của Vân Thành, không biết đến từ đâu?"
Mộ Chi Minh mỉm cười ôm quyền đáp lễ: "Từ phương bắc ngao du đến đây."
"Phương bắc?" Cô nương thanh y quan sát hai người, ánh mắt di chuyển từ trên người Mộ Chi Minh sang Cố Hách Viêm thấy hắn mang mặt nạ đen che nửa mặt ánh mắt càng thêm nghi ngờ.
Cố Hách Viêm cúi đầu, đứng ra phía sau Mộ Chi Minh.
"Cô nương, không biết vì sao gọi là 'Anh Linh mộ'?" Mộ Chi Minh lễ phép hỏi, dời sự chú ý.
Cô nương thanh y thu lại ánh mắt, tay vuốt ve tấm bia đá, lẩm bẩm nói: "Bốn năm trước, Chiếu quốc cử sáu mươi vạn binh, tấn công biên cương Tây Nam Đại Tấn, tướng lĩnh biên cảnh liên tục bại lui, cuối cùng Vân Thành bị quân địch bao vây, Thục Quận Vương trú đóng ở nơi đây dẫn tàn binh liều mạng bảo vệ thành trấn trăm ngày, gần như lương tận viện binh tuyệt*, may mà...." Chẳng biết vì gì mà cô nương thanh y muốn nói lại thôi, "Nói chung là trải qua trận chiến này, hầu hết tướng sĩ và thủ hạ của Thục Quận Vương đều chết trận, Thục Quận Vương thương tiếc bọn họ, lập bia ở đây."
(*lương tận viện binh tuyệt: thức ăn cùng viện binh không còn.)
Mộ Chi Minh kinh ngạc: "Chiến sự khốc liệt như vậy, thế mà ta chưa từng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-tuong-quan-luon-xem-minh-la-the-than/219398/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.