Editor: Pun.
Sáu cái bánh bao ba tiền đồng, nói đắt thì không đắt, nói rẻ thì không rẻ.
Quý An Dật cầm túi giấy gói tốt bánh bao, bước nhanh về phía quầy hàng mà, lúc này chỉ trong chốc lát, ngã tư đường đã có nhiều người chen lấn, nhao nhao ồn ào, hít một ngụm không khí trong lành vào trong tất cả đều là mùi rau dưa, không có mấy người đến mua rau, mọi người đều đang gánh, vác hay bày biện hàng quán của mình ra, phỏng chừng trong chốc lát người sẽ càng nhiều.
"Mau vào." Vương Bảo Nhi vừa thấy thân ảnh hắn liền đứng lên gọi hai tiếng.
Vương Tiểu Nhị vừa chuẩn bị đi theo hắn mua bánh bao, nhưng bị Vương Bảo Nhi kéo lại, ở đây nhiều người lộn xộn, vẫn nên đặt trong tầm mắt thì yên tâm hơn. Lúc này, nhìn thấy Quý An Dật, y liền nhếch miệng cộc lốc cười, đi về phía trước hai bước, đưa tay lôi kéo hắn.
Quý An Dật vò vò tóc Vương Tiểu Nhị, hai người ngồi xổm trước quầy hàng.
Vương Bảo Nhi ngồi bên phải, Quý An Dật ngồi bên trái, chính giữa kẹp Vương Tiểu Nhị, như vậy an toàn hơn nhiều.
"Một tý nữa người sẽ nhiều hơn." Quý An Dật vừa cười nói vừa lấy bánh bao từ trong túi giấy ra, đưa cho Vương Tiểu Nhị, chính mình cũng cầm một cái, sau đó đem túi giấy đưa cho Vương Bảo Nhi .
Vương Bảo Nhi tiếp nhận túi giấy, từ bên trong lấy ra một cái bánh bao nóng hầm hập ăn, miệng thì nói: "Không sai biệt lắm khoảng canh giờ này, mọi người sẽ lũ lượt đi lên trấn,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-vi-tieu-ca-nhi/1904161/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.