"Ý của Đại tỷ đây là, dĩ nhiên Tam tỷ có thể bảo người đưa tín về, thì thuyết minh là nàng được tự do, nhưng mà......" Nghe Sư Thanh Y phân tích xong, Sư Thanh Dương nói ra cái nhìn của mình.
Sau khi 'nhưng mà' lại không nói, Sư Thanh Y Sư Thanh Mị trong tâm đều hiểu, cũng đều nghi hoặc.
Nhưng mà, tại sao không trở về?
Nhưng mà, tại sao ở chỗ Tư Không Ngọc kia?
Nhưng mà, tại sao kéo lên quan hệ với cái người quyền khuynh triều chính đó?
Những vấn đề này hiện tại người trong cuộc không ở (không có mặt) , cũng không có ai có thể đưa ra đáp án. Sư Thanh Y nói với Sư Thanh Dương: "Trước tiên gọi người tới Nhiếp Chính vương phủ, nói rằng ngươi sắp thành thân rồi, thỉnh Tam tỷ ngươi về......Xem xem được không......" Nói rồi mình cũng có chút không nắm chắc, dù sao cũng là đối mặt với một người như vậy, từ xưa tới nay, dân không đấu được quan, huống hồ là một 'quan' tương đương với có thể nắm lấy Đông Dương. "Chủ ý này có thể thử xem a......" Vẫn luôn dựa lên người Sư Thanh Y, Sư Thanh Mị biểu thị tán thành, tuy vẫn luôn là ngữ điệu kiều mị, nhưng Sư Thanh Dương biết Nhị tỷ đây cũng là lo lắng cho Tam tỷ. Sư Thanh Dương nghe vậy gật gật đầu, "Ân, này được, ta trực tiếp tự mình đi." Thấy Đại tỷ cùng Nhị tỷ của mình có ý phản đối, giơ tay ngăn lại lời các nàng sắp nói ra, nói tiếp: "Ta đi khả năng còn có thể tự
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-yeu-nang-tieu-c/2844634/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.