Chuyển nhà là việc rất rườm rà, mà Lục gia lại không có dự định sau này sẽ trở về thôn Lạc Khê nữa, trong khi gia sản lại nhiều. Cho nên từ sáng sớm hai người đã phải vật lộn một lúc lâu mới dàn xếp ổn thỏa.
Quản Trọng rất biết cách làm người. Hắn không chỉ có để lại ngựa cho Lục Nguyên Sướng mà còn để lại cả xe ngựa nữa. Cố Tiểu Phù cùng Trân nương, Trứng Trứng mang theo vàng bạc cùng đồ tế nhuyễn ngồi ở trên xe ngựa, còn Lục Nguyên Sướng cùng Dương Vinh thì ngồi ở phía trước đánh xe. Riêng Chúc Đại lang lại cực kỳ ung dung, hắn cưỡi ngựa từ từ đi bên cạnh.
Phía sau xe ngựa còn có thêm bốn người tá điền đẩy theo một xe chở đầy gia sản. Trên xe là lương thực, da lông, thổ đặc sản ở chốn nông thôn, vì vậy mà hơi có chút khí tức của người nhà quê vào thành.
Ban đầu Lục Nguyên Sướng không có dự định mang theo nhiều đồ như vậy. Đồ vật để lại Lục gia, nếu như Dương gia muốn dùng thì cứ vậy mà lấy về. Có điều Dương Đại nương là người từng trải, nàng biết rằng đi tới trong thành cái gì cũng sẽ phải mất tiền, vậy còn không bằng tự mình mang theo?
Dương Đại nương vừa nói như thế xong thì cái đầu nhỏ của Cố Tiểu Phù liền nhanh chóng xoay chuyển. Nàng vốn là người thường hay tính toán tỉ mỉ. Lần đại hôn này nàng cùng Lục Nguyên Sướng đã tiêu tốn không ít. Đi vào thành giá hàng cao không nói, mà ăn mặc chi phí mọi thứ đều phải
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-thon-co-mot-co-nuong/637624/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.