Trong thư phòng lúc này, ngoại trừ Tống Định Thiên cùng Lục Nguyên Sướng còn có Vương Siêu, Tống Đại lang cùng Tống Nhị Lang. Tống Định Thiên cố ý để cho hai đứa con trai của mình đi vào là để cho chúng được tận mắt nhìn Lục Nguyên Sướng bày mưu tính kế như thế nào rồi tự nhìn lại mình làm việc ra làm sao. Ở kinh thành quá lâu sẽ làm mất đi nhuệ khí cùng sát khí nên có của một người nam nhi. Tống Đại lang không bằng Vương Siêu, Tống Nhị lang không bằng Lục Nguyên Sướng, nhưng dù sao cũng là giọt máu do mình đẻ ra, cho dù coi như bọn họ không đủ năng lực kế thừa y bát* của chính mình, Tống Định Thiên cũng hi vọng bọn họ có thể nhanh chóng trưởng thành.
"Tam công chúa, mấy ngày nay đã để cho ngài phải chịu oan ức." Tống Định Thiên mời Tam công chúa ngồi xuống, tự mình dâng trà.
* Y bát: Áo cà sa và dụng cụ đựng đồ ăn của tu sĩ đạo Phật. Tượng trưng cho giáo lí nhà Phật. Ý của bác Thiên là chỉ con dấu (ấn) của bác ý.
"Đại tướng quân không cần phải khách sáo làm gì. Ở Phần Thành cũng rất tốt. Cơm ngon áo đẹp, so với ở bên Nhung Địch thì tốt hơn vạn lần. Đại tướng quân, mời ngồi." Tam công chúa nhận chén trà, cùng Tống Định Thiên so chiêu.
"Thần cảm ơn Tam công chúa. Hai người này là khuyển tử Đại lang cùng Nhị Lang. Khi chúng còn bé cũng đã từng có duyên được gặp mặt Tam công chúa mấy lần." Tống Định Thiên ngồi xuống ở ghế dưới, lại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-thon-co-mot-co-nuong/637819/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.