Tình thế trở thành Chu Hoài Sinh và Lâm Tri Dịch ngồi trên ghế sofa, còn Lục Khởi Phồn và Chu Tri Mông đứng bên cạnh bàn trà, tiếp nhận sự thẩm vấn của hai người lớn. Chu Tri Mông chột dạ muốn dựa vào việc làm nũng để qua chuyện, nhưng bị Lâm Tri Dịch liếc mắt một cái dọa cho lập tức đứng thẳng người.
Anh lại để tay ra sau lưng, len lén kéo kéo tay áo của Lục Khởi Phồn, bảo cậu cẩn thận khi nói chuyện.
Lâm Tri Dịch nhìn thấy, lạnh lùng nói: "Đứng cách xa nhau ra."
Chu Tri Mông tủi thân lùi sang một bên.
Tại sao sự việc lại phát triển thành ra thế này? Tại sao cha và ba nhỏ của anh lại có vẻ tức giận như vậy? Lục Khởi Phồn rõ ràng là đến tặng quà cho anh mà.
"Tiểu Khởi," Lâm Tri Dịch ngẩng đầu nhìn Lục Khởi Phồn, hỏi: "Con đến đây khi nào? Đến mấy lần rồi? Có nói cho cha và ba nhỏ con biết không? Còn nữa, tại sao Quyển Quyển lại khóc?"
Chu Hoài Sinh đã không kìm nén được lửa giận, ánh mắt nhìn Lục Khởi Phồn cũng không còn sự yêu thương nữa, nghiêm túc nói: "Thành thật trả lời."
Rõ ràng Lục Khởi Phồn cũng cảm nhận được, cậu bỏ đi vẻ nghịch ngợm thường ngày, đứng thẳng lưng, nghiêm túc trả lời: "Chiều nay con mới đến, đây là lần thứ hai, lần trước là vào tháng mười, cha và ba nhỏ con không biết, Quyển Quyển..."
Chu Tri Mông giành nói: "Con khóc là vì cảm động, con cứ tưởng con phải đón sinh nhật một mình, Tiểu Khởi không bắt nạt con, cha với ba nhỏ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/truc-ma-cung-som-toi-yeu-yeu-nhat-ngon/2788654/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.