Ngày mai là kỳ nghỉ cuối tháng, không có tiết tự học buổi tối nên học sinh được về sớm.
Xe đạp của Lạc Tinh đang mang đi vá lốp, cậu chỉ có thể đi xe buýt về.
Cậu và Chung Niên Sơ cùng nhau ra cổng trường, từ xa đã thấy vài học sinh khóa dưới lén giơ điện thoại lên chụp ảnh Chung Niên Sơ.
Chắc tối nay diễn đàn trường lại tràn ngập hình ảnh của anh với đủ kiểu bình luận về "nam thần bất lương" gì đó. Dù sao, với tạo hình hiện tại, Chung Niên Sơ thực sự quá khác biệt và nổi bật.
Lạc Tinh huých khuỷu tay vào anh: "Có người đang chụp lén anh kìa nam thần."
Chung Niên Sơ không nói gì, chỉ cầm lấy cặp sách của Lạc Tinh, nhét vào đó một quyển vở.
Lạc Tinh mở ra xem thử, hóa ra là tập hợp tất cả những lỗi sai bài tập của cậu trong tháng này ở các môn học.
Mắt cậu sáng lên, phấn khích kêu lên: "Bảo bối, bảo bối siêu bự!"
Chung Niên Sơ hơi nhếch môi, giọng điệu nửa trêu chọc: "Có quý hơn mấy thứ trong cặp em hôm qua không?"
Lạc Tinh ôm chặt cặp vào lòng, kéo khóa lại, nghiêm túc tuyên bố: "Đương nhiên rồi! Hôm nay ai mà dám làm mất cặp của em, em liều mạng với người đó luôn!"
Hai người vừa đi vừa trò chuyện, rẽ qua một góc, lại tình cờ chạm mặt hai tên đầu đinh nhuộm tóc xanh.
Lạc Tinh nhìn kỹ, ủa? Không phải hai tên ngốc nghếch tối qua sao?
Cậu thầm nghĩ: Quả nhiên ông trời có mắt, cuối cùng cũng cho mình cơ hội rửa hận!
Lạc Tinh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/truc-ma-om-yeu-cua-toi-phan-hoa-thanh-alpha-dinh-cap/2074882/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.