"Tam sư huynh."
Trong khoảnh khắc, những bóng dáng động vật giả tưởng trên mặt đất liền tan biến, cảnh vật xung quanh cũng trở lại như ban đầu. Nguyễn Trường Tinh vừa nhìn đã thấy Trương Hòa Minh.
"Không sao chứ?" Trương Hòa Minh đặt tay lên vai Nguyễn Trường Tinh, đánh giá một lượt, sau đó lại nhìn sang Sở Tri Phi.
"Không có việc gì." Nguyễn Trường Tinh bĩu môi, giọng nhỏ nhẹ than thở: "Tam sư huynh, sao huynh đến muộn vậy chứ?"
Câu nói không giống như một lời trách móc, mà lại như đang tỏ ra ấm ức.
Thực ra, Trương Hòa Minh vốn định ra đón bọn họ sớm hơn, nhưng lại bị mẫu thân kéo tay giữ lại lải nhải hồi lâu. Dẫu sao cũng là mẫu thân của mình, hơn nửa năm chưa gặp, hắn đành nán lại một lát.
"Xin lỗi, tam sư huynh đến trễ. Phi Phi có đưa đệ đi ăn uống đàng hoàng không?" Trương Hòa Minh vừa hỏi vừa xoa nhẹ gương mặt phồng lên vì nhấp môi của Nguyễn Trường Tinh. Nhìn thấy lúm đồng tiền nhàn nhạt trên má, cuối cùng vẫn không nhịn được mà chọc một cái: "Xem ra Tinh nhi của chúng ta thật sự giận tam sư huynh rồi, này, ngay cả má lúm đồng tiền cũng tròn lên kìa."
Nguyễn Trường Tinh bị hắn chọc cười, vừa né tránh vừa hì hì nói: "Không có giận, nhưng tam sư huynh không được chọc nữa đâu!"
"Được rồi, không trêu đệ nữa."
Trương Hòa Minh nhìn về phía Sở Tri Phi, người lúc này lại có vẻ trầm lặng khác thường, khẽ cau mày hỏi: "Xiêm y của đệ sao lại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/truc-tinh-khap-phung-ha/2751587/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.