Chương 34:
Yến Tư Không lấy bạc đã chuẩn bị ra, khách sáo kín đáo đưa cho quản ngục.
"Yến đại nhân, có ý gì đây?" Quản ngục liền vội từ chối: "Không được không được."
Yến Tư Không cười nói: "Ta phụng mệnh Đại tướng quân và Trường Sử đại nhân tới khuyên Cát Chung ký vào bản cáo trạng của mình, hy vọng ngươi có thể bảo các huynh đệ tránh đi để tiện cho ta."
Quản ngục nói nhỏ: "Vô dụng thôi, dùng hình rồi vẫn không chịu ký."
"Ta biết, Đại tướng quân lệnh ta tới thử một lần." Yến Tư Không cũng học dáng vẻ tễ mi lộng nhãn* của hắn, nhỏ giọng nói: "Các ngươi đề rượu phạt, ta sẽ cố kính rượu."
*Tễ mi lộng nhãn: dùng lông mày và mắt tỏ ý.
Quản ngục hiểu ý cười cười: "Yến đại nhân đơn thương độc mã rời Quỳ Châu, bằng vào miệng lưỡi sắc sảo đã hạ thành trì dễ như trở bàn tay, bọn ta bội phục, khó trách Đại tướng quân phải phái ngài tới, ngài cứ yên tâm." Hắn gọi ngục tốt ra ngoài với hắn.
Yến Tư Không nhét túi tiền vào ngực hắn: "Mua chút rượu ngon cho các huynh đệ."
"Vậy cung kính không bằng tuân mệnh, đa tạ Yến đại nhân." Quản ngục và ngục tốt hớn hở lui ra ngoài.
Yến Tư Không đóng cửa sắt phòng giam lại, mượn ánh sáng mờ tối mà đi từng bước xuống thang đá chật hẹp. Tiếng bước chân của y rất nhẹ, tựa hồ sợ mình đang nằm mơ, không dám gây ra âm thanh quá lớn.
Dẫu sao, y chờ ngày này, đã mười một năm.
Bên trong phòng giam tản ra mùi ẩm mốc xen
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/truc-vuong/2069364/quyen-3-chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.