Chương 6:
Khi Yến Tư Không rời cung về phủ, liền cố ý bảo phu xe đi đường xa, ngang qua phủ Tĩnh Viễn vương --- Từ lúc thăng quan, y bèn mua xe ngựa.
Y vén màn vải lên, lặng lẽ nhìn cổng lớn chạm trổ vàng đỏ xa hoa. Trước đó y từng thoải mái tới lui nơi này, giờ đây nó vẫn bình yên như năm xưa, sóng lớn chập trùng thực ra chỉ có lòng người.
Xe ngựa đi xa, cho đến khi quẹo sang con đường khác, không còn thấy được vương phủ nữa, Yến Tư Không mới buông màn vải xuống, nhắm mắt lại. Lắc lư trong buồng xe u ám, y cảm nhận được sự cô tịch ngột ngạt.
Y và Phong Dã, cứ như vậy sao?
Y biết y làm Phong Dã thất vọng, thiếu niên trong trí nhớ Phong Dã là Nguyên Tư Không hiền lành chính nghĩa, có hùng tâm tráng chí "diệt giặc Hồ, cứu vạn dân", không phải Yến Tư Không âm mưu thủ đoạn, tràn đầy thù hận, thậm chí là không tiếc lừa lọc và lợi dụng người bên gối.
Y và Phong Dã, thực ra vốn là đoạn tình duyên mờ mịt như khói nước, chẳng biết khi nào bắt đầu, cũng chẳng biết khi nào kết thúc, có lẽ Phong Dã bị mê hoặc bởi ánh sáng giả dối y tạo ra, cũng có lẽ do thiếu niên mới biết yêu, bây giờ là lúc chân thành nhất cuộc đời hắn. Vô luận ra sao, Phong Dã vẫn sẽ lớn, cũng đã phát hiện bộ mặt thật của y, dừng tại đây sợ rằng là tốt nhất.
Cứ vậy đi, sẽ không còn làm tâm trí y rối loạn nữa, cũng tránh gây phiền
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/truc-vuong/2069371/quyen-4-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.