"Là...là gì?" Trái tim Hạ Đông Noãn đập mãnh liệt, cảm giác Y Vận Hàm tới gần, cảm giác bởi vì tới gần mà hơi thở thơm ngát phả ra thổi lên mặt mình, mang theo mùi hương quen thuộc, nhịp tim bắt đầu vô cớ gia tốc, thậm chí cũng bắt đầu nói lắp.
Y Vận Hàm mỉm cười, nụ cười tươi như ánh mặt trời quét sạch mọi lo lắng ưu sầu hai năm qua, ôn nhu lấy tay ôm hai má Hạ Đông Noãn, chạm vào gương mặt tinh xảo kia, nhẹ nhàng lướt qua từng điểm từng điểm từ giữa hàng mi, giống như muốn đem khuôn mặt quen thuộc kia khắc trên đầu ngón tay. Sau đó cô như hao hết khí lực hạ một nụ hôn dịu dàng thật sâu lên khoé môi Hạ Đông Noãn.
Từ khoảnh khắc đầu ngón tay của Y Vận Hàm chạm vào mình, nàng như bị ấn nút tạm dừng, theo xúc cảm mềm mại lướt trên mặt, vẫn đứng im không nhúc nhích, tất cả đầu dây thần kinh đều run rẩy cảm thụ loại ôn nhu đã xa vắng lâu ngày này, nín thở giống như sợ mình chỉ cần dùng hơi nhiều sức một chút, thì chỉ một động tác của mình cũng sẽ phá nát cảnh trong mơ đẹp đến không giống hiện thực này.
Thẳng đến khi đôi môi mềm lạnh như băng ấy thật cẩn thận, cũng không đủ chuẩn xác khắc lên khoé môi mình, Hạ Đông Noãn cảm giác trong đầu "ầm" một tiếng, trong nháy mắt mọi lỗ chân lông đều mở ra, ngay cả hô hấp vốn tạm dừng cũng trở nên quỷ dị dị thường. Cảm giác ấm áp đã lâu vắng bóng cùng tình cảm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trung-ga-yeu-tang-da/400771/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.