Tô Mộc Lạc móc tiểu hắc long trên ngón tay, như một chiếc móc chìa khóa, vung qua vung lại.
Tiểu hắc long bị vung vẩy một hồi, thấy phượng hoàng nhà nó chỉ lo chọn quần áo, không thèm quan tâm đến nó, không vui mà "chíp" một tiếng.
Tô Mộc Lạc vẫn chẳng quan tâm đến nó.
Tiểu hắc long bắt đầu uốn éo.
Uốn chán uốn chê, cuối cùng tiểu hắc long cũng tháo được nút, "phiu" một tiếng tuột khỏi tay Tô Mộc Lạc---- được cậu nhanh chóng đỡ lấy.
Tại một góc không người trong trung tâm thương mại, Tô Mộc Lạc chọc chọc con rồng nhỏ trong lòng bàn tay, nói: "Lần sau còn dám đùa cợt ta không?"
Tiểu hắc long ôm chiếc lông chim, dùng cặp sừng nhỏ nhỏ mềm mềm cọ tới cọ lui lên ngón tay Tô Mộc Lạc, kêu chíp chíp.
Không dám nữa, Phượng Hoàng tuyệt nhất.
Tô Mộc Lạc xoa xoa sừng nhỏ của nó, cười nói: "Còn biết giả vờ đáng yêu."
Sau đó muốn lấy lại lông chim của mình.
Tiểu hắc long tức thì ôm chặt.
Tô Mộc Lạc: "?"
Cậu rút rút cọng lông chim, thấy không rút được, lại quay ra chăm chú nhìn tiểu hắc long.
Tiểu hắc long: "Chíp."
Muốn!
Lông vũ này của Phượng Hoàng đẹp hơn cả những cái trước nữa, mặc dù trước kia cũng rất đẹp, nhưng cọng này khác lắm, vừa nhỏ nhắn vừa mềm mại vô cùng, lại còn thơm thơm, đầy ắp mùi hương của Phượng Hoàng.
Thích cực.
Tiểu hắc long trông mong nhìn Tô Mộc Lạc, cặp mắt rồng vàng sậm sáng lên trong suốt, cái đuôi cũng phe phẩy, phe phẩy.
Tô Mộc Lạc đối mặt với nó mấy giây,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trung-rong-nuoi-nghin-nam-cuoi-cung-cung-no/2159204/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.