“Anh giỏi quá!” Tần Thư Hàm nhìn thấy cái móc khóa trong hộp vẫn hoàn hảo không bị hao mòn gì, liền vui vẻ hôn lên má Lục An Duy một cái. Nếu như bị rơi xuống đất, cặp móc khóa này chắc chắn sẽ bị hỏng mất, chất liệu của nó vốn dĩ rất dễ vỡ.
“Hi hi.” Lục An Duy mỉm cười nhìn qua hướng người vừa cố ý đụng vào mình, anh vẫn luôn cảm thấy cái người đang dùng đôi mắt mang đầy hận ý nhìn anh có chút quen thuộc, nhưng lại không nhớ ra là ai.
“Thật trùng hợp!” Bạch Tín Hồng nhìn Thấy Lục An Duy đang nhìn hắn, liền cười chào hỏi.
“Tại sao lại là anh?” Tần Thư Hàm cẩn thận để móc khóa vào trong túi sau đó vẻ mặt chán ghét nhìn Bạch Tín Hồng, người này tại sao lại khiến người khác chán ghét như thế?
“Anh ta là ai?” Lục An Duy không thể nhớ được người này là ai, những người không quan trọng, anh vẫn luôn không thể nhớ được.
“Một người không liên quan.” Tần Thư Hàm trợn mắt sau đó làm nũng nói: “An Duy, bảo bối đói rồi, nó nói nó muốn ăn bò bít tết!”
“Được.” Lục An Duy sủng nịch nhìn cô, trước đây anh đã từng đi thử món bít tết của một nhà hàng tây, hương vị cũng không tệ. Vừa lúc ở gần đây, liền có thể dẫn Thư Hàm đi thử một chút.
“Thư Hàm...” Bạch Tín Hồng chỉ cảm thấy ngực một trận đau, nụ cười này cô đã khi nào dành cho hắn đâu? Tại sao cô lại nguyện ý chọn một người có mắt trái như thế mà không chọn hắn? Bạch Tín
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trung-sinh-chi-cuong-the-quay-lai/207702/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.