Sáng sớm ở phòng khám của bác sĩ Bạch có vẻ khá yên tĩnh, cây cỏ hoa lá trong vườn giường như còn đọng lại sương đêm, dưới ánh mặt trời chiếu vào trở nên đẹp đẽ vô cùng.
"Kính coong --" Chuông cửa vang lên, chỉ trong chốc lát sau đã nghe thấy tiếng bước chân người vội vàng đi ra.
Mở cửa là người đàn ông cao lớn lực lưỡng kia, anh ta để trần nửa người trên, trên người còn có vô số dấu hôn và vết bầm tím, tóc tai bù xù, nhìn có vẻ như vừa từ trên giường xuống.
"A Lạc còn đang ngủ." Anh ta vô cùng ngạo mạn, tuy rằng đã cố gắng che giấu khí chất cao siêu bất phàm, nhưng có một số thứ không phải cứ muốn che giấu là được.
"Người hôm qua hai người đưa đến ở trong căn phòng thứ hai bên trái." Người đàn ông tiếp tục nói: "Bây giờ tôi đi gọi A Lạc dậy."
"Người đàn ông đó có quan hệ gì với bác sĩ Bạch?" Lê Quân Kì hiếu kì hỏi, tuy rằng kiếp trước hắn cũng biết tới sự tồn tại của bác sĩ Bạch này, nhưng bởi vì cộc sống của hai người không có liên quan gì đến nhau nên ít khi gặp mặt, bởi vậy mà hắn không quá hiểu biết về người này, còn có...
Bác sĩ Bạch Lạc của kiếp này không giống với kiếp trước cho lắm.
"Anh ta tên là Cổ Già Y." Ánh mắt Cố Đình Kha chuyển đến trên mặt Lê Quân Kì, cười nói: "Về việc anh ta có quan hệ gì với Bạch Lạc...!Thì chắc là người yêu."
Lê Quân Kì ngạc nhiên, hai chữ "người yêu" này phát ra
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trung-sinh-chi-ha-nhat-van-sam/1011284/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.