Cố Nhược Ngu là kiểu nguời làm việc thiếu kế hoạch chi tiết, luôn phải chờ tới lúc lửa sém lông mày mới vội vàng đi làm. Giống như lúc này đây, sáng mai đã phải lên máy bay, đêm trước khi ngủ thì hành lý của cô vẫn chưa chuẩn bị xong.
Tưởng Trọng Lâm tựa vào đầu giường nhìn tạp chí tài chính trong tay nhưng lại không thể nào đọc vào đầu. Cố Nhược Ngu mặc váy ngủ vàng nhạt đi chân không chạy hết đầu này tới đầu kia ở trong phòng, tới tới lui lui sửa sang lại đồ đạc.
"Em không thể trước tiên chuẩn bị cho xong đi hay sao?" Tưởng Trọng Lâm buông tạp chí trong tay, bất đắc dĩ nói.
Cố Nhược Ngu ngay cả thời gian ngoái đầu cũng không có, cô vừa nhìn đồ vật trong vali, vừa trả lời, "Có rất nhiều thứ em vừa nãy còn đang dùng đến."
Nói xong, cô quét mắt sang nhìn Tưởng tiên sinh đang thanh thản nằm trên giường, híp mắt nói, "Anh chuẩn bị xong hết rồi?"
Tưởng Trọng Lâm giương cằm, chỉ tới một góc phòng, ở đó có một cái vali xách tay kiểu thương nhân màu đen không lớn lắm đang nằm lẳng lặng.
Đối với người như Tưởng Trọng Lâm thường xuyên đi công tác thương mại mà nói, chuẩn bị hành lý chính là chuyện làm xong trong một giây. Cố Nhược Ngu nhìn va li của mình rõ ràng là còn to hơn anh một cỡ lại vẫn còn có một đống đồ không thể nhét vào, đầy rối rắm.
Lúc rời giường sáng hôm sau, Cố Nhược Ngu năn nỉ ỉ ôi làm nũng làm nịu, khiến Tưởng Trọng Lâm hết cách đành
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trung-sinh-cuu-vot-anh-trai-nam-chinh/1522803/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.