"Không được, mau đi ngủ!"
"Anh cũng ghét tôi sao?" Cố Nhược Ngu chìa miệng nhỏ ra, một bộ sắp khóc, "Vì sao các người đều không thích tôi? Tôi tệ như vậy sao?"
Tưởng Trọng Lâm nghe hai chữ "các người", trong lòng rùng mình.
Quả nhiên, cô vẫn so đo chuyện Thúc Dương.
Nghĩ đến sự thật này, Tưởng Trọng Lâm trong lòng có một cảm giác kì quái nói không nên lời, chỉ là không để cho anh có thời gian suy nghĩ sâu xa, Cố Nhược Ngu một phát đẩy anh lên tường.
"......" Muốn đẩy cô ra sao?
"Đừng động đậy! Đã nói tôi nhảy cho anh xem."
Nói, cô liền tự ngâm nga hát lên bài "Something" của Tiểu Điềm Điềm, lại đem Tưởng Trọng Lâm đang dựa vào tường thành ống thép.
Tưởng Trọng Lâm biết nữ nhân này hiện tại đầu óc không tỉnh táo, đang uống rượu say phát điên. Anh không thích việc thần trí mình không rõ ràng, cho nên không uống rượu, cũng không thích chuyện người khác uống say không tự chủ.
Chỉ là hiện tại...... Anh vậy mà không có cách nào lớn tiếng quát lên, làm cô dừng lại.
Eo tinh tế như vậy, nhẹ nhàng đong đưa theo giai điệu tự mình ngâm nga, cánh tay cô quấn lên cổ anh, âm thanh hô hấp ở ngay bên tai.
Động tác của cô giống như một con rắn nhỏ, hoặc là một bó dải lụa, cứ như vậy vòng quanh ngươi, quấn lấy ngươi, kéo ngươi, làm ngươi hãm sâu vào trong, vô pháp tự kiềm chế.
Đột nhiên, Cố Nhược Ngu đến gần cổ Tưởng Trọng Lâm, vươn đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm một chút cái hầu kết nhô ra của anh.
Tưởng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trung-sinh-cuu-vot-anh-trai-nam-chinh/1522835/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.