Nhìn thấy Dạ Cô Tinh từng bước vào lớp , các bạn học lần nữa ngạc nhiên lên .Chỉ thấy cô một tay cầm lấy một cuốn sách , tay kia nhét vào túi quần , bình tĩnh bước đi , sắc mặt lạnh lùng mang một khí chất trưởng thành từ bên trong tỏa ra ngoài , thần thái đẳng cấp không thuộc về nhóm tuổi này nên có .Lớp học đang yên tĩnh giờ đây chấn động lên .“ À nè, cậu có biết cô gái này là ai không vậy ? Quá con mẹ nó thẳng ! ”“ Tôi còn đang muốn hỏi cậu đây ! Chẳng phải cậu hay khoác lác “ Biết hết các cô gái xinh đẹp trong thiên hạ ” sao ? ”“ Khỏi cần cậu nói , trong cuốn “ Bách hoa bảo điển” của mình còn chưa có mẫu này ! ”“ Mẫu mới ? ”“ …… Rất có khả năng.
”“ Này , cô gái này có phải đi nhầm lớp rồi không ? Tôi không nhớ là lớp mình còn có người xinh đẹp như vậy a ? ”“ Có thể là các em gái ở khoa diễn xuất.
”“ Mình cho rằng cũng có khả năng là khoa nghệ thuật , cậu xem khí chất này …… ”“ Khí chất gì ? ”“ Khí chất của nhà nghệ thuật ấy ! Ngốc ạ ! ”Nghe được những lời bàn tán của các bạn , Lăng Tuyết cắn chặt răng , trong mắt đầy sự tức giận và đố kỵ , Dạ Cô Tinh cô hay ! Hay lắm !Trong lòng Lăng Tuyết đang gào thét : Hết thảy những lời ngưỡng mộ và lời khen đáng lẽ phải là của tôi mới đúng ! Cô ngu ngốc như
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trung-sinh-lam-anh-hau-mang-thai-cua-gioi-giai-tri/1006305/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.