Nụ hôn của Hắc Phong rất nhẹ nhàng và mềm mại, như một làn gió lướt qua má anh, như lông vũ lướt qua môi anh, sau đó khẽ tách ra, cho dù chỉ là chạm nhẹ nhưng mặt Kỉ Lam Thanh vẫn đỏ bừng cả lên.
Tính cả quá khứ và hiện tại, đây là lần đầu tiên Hắc Phong hôn Kỉ Lam Thanh.
Kỉ Lam Thanh hơi thở hổn hển, sau khi hiểu được tình cảm của mình, anh cũng khao khát tiếp xúc thân thể cùng Hắc Phong.
Giống như một nghi thức, chỉ bằng cách này, chỉ khi chạm vào đối phương, chỉ khi quyết liệt chiếm hữu đối phương, Kỉ Lam Thanh mới chân chính thấy được sự tồn tại chân thực nhất của người kia.
Kỉ Lam Thanh hơi ngẩng mặt lên, đôi mắt đẹp như hoa đào tràn đầy vui sướng và ngọt ngào... Kiếp trước, hắn luôn cự tuyệt sự đụng chạm của Hắc Phong, còn lại là kinh nghiệm cũng chỉ hời hợt qua loa, huống chi là cùng người ấy hôn.
Nhắc đến vẻ mặt mờ mịt không thể che giấu trong mắt Hắc Phong mỗi lần bị hắn từ chối ở kiếp trước, tim Kỉ Lam Thanh quặn thắt đau đớn vô cùng, nhìn người đang nở nụ cười vui vẻ trước mặt mình, đôi môi ngọt ngào của Kỉ Lam Thanh vô thức khẽ hé môi, bẽn lẽn mời gọi người thương.
Hắc Phong giật mình, nhìn đôi môi hơi hé mở của Kỉ Lam Thanh, chiếc lưỡi hồng hào run rẩy trong khoang miệng, nhiệt tình mong muốn anh chạm vào, chiếm đoạt nó... Môi Hắc Phong cong lên, tâm tình vui sướng hạnh phúc hiện rõ trên khuôn mặt vô cùng điển trai.
Ngón tay mảnh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trung-sinh-lan-nay-em-yeu-anh/191547/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.