Khi Đường Bội nói chuyện, ngửa đầu nhìn Sở Quân Hàn
, ánh mắt từ cái cổ khêu gợi của anh hướng lên trên, là chiếc cằm cương nghị, môi mỏng, mũi cao thẳng…Cuối cùng chống lại đôi mắt thâm thúy giống như bầu trời đêm sâu thẳm.
Cô cười với anh, vừa khẽ vươn tay kéo cổ Sở Quân Hàn xuống.
Môi hai người dính chặt vào nhau.
Tư thế này, khiến Đường Bội không nhìn rõ mắt Sở Quân Hàn.
Giống vậy, Sở Quân Hàn cũng không nhìn rõ mắt cô.
Cô hơi thả lỏng thân thể, ý cười nơi đáy mắt nhạt đi, cuối cùng chỉ để lại một chút mê mang không rõ lắm.
Chờ hai người tách ra, đáy mắt Đường Bội lại mang ý cười giống như hồ ly nhỏ.
Cô cười vừa giảo hoạt, vừa ngọt ngào nhìn Sở Quân Hàn, ngón tay nhỏ nhắn đảo qua trên môi Sở Quân Hàn bị cô mút đến có chút đỏ hồng, cười xinh đẹp: “Môi của Sở thiếu thật là ngon nha.”
Đây rõ ràng là trêu chọc trắng trợn!
Sở Quân Hàn vẫn duy trì tư thế này: “Ngày mai em còn phải cưỡi ngựa, hôm sau đã thi đấu, đừng tùy tiện tức giận.”
“Chậc…”Đường Bội như bất mãn than nhẹ một tiếng, lại nghịch ngợm vươn ngón tay ra, nhẹ nhàng véo cằm của Sở Quân Hàn hai lần, như móng vuốt của mèo, gãi khiến người ta ngứa ngứa, lộ ra cảm giác thân mật rất trêu người.
Sở Quân Hàn nhắm chặt hai mắt thật sâu.
Đường Bội còn chưa kịp thu hồi tay thì cả người bỗng nhẹ bẫng, Sở Quân Hàn đã thành công bế cô lên.
Giường lớn mềm mại lún xuống thật sâu, một tay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trung-sinh-sieu-sao-vo-yeu-cua-am-da-de-vuong/2308232/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.